Bird Box – Lồng chim
Tựa sách: Lồng chim (Tựa gốc: Bird Box)
Tác giả: Josh Malerman
Nhóm dịch: Bapstory.net
Hiện truyện đã được NXB mua và có bản dịch chính thức nên chúng tôi sẽ cancel bộ truyện này. Các bạn có thể tìm mua sách để ủng hộ tác giả và NXB nhé.
Nước sông lạnh lẽo văng vào hai ống quần của Malorie mỗi khi cô chèo. Mỗi lần như thế cô hình dung về hình ảnh một trong số bọn chúng đang ở trong dòng sông, chụm đôi tay của nó lại, sau đó hất nước vào cô, cười nhạo nỗ lực trốn thoát của cô. Cô thấy rùng mình.
Malorie nhớ lại quyển sách dành cho những bà mẹ khi nuôi con nhỏ của Olympia, quyển sách đó đã dạy cô rất nhiều thứ. Nhưng có một câu trong quyển sách At Last… a Baby! là khiến cô ấn tượng nhất:
Con của bạn thông minh hơn bạn nghĩ.
Lúc đọc câu này lần đầu tiên, Malorie đã đấu tranh rất nhiều để có thể chấp nhận nó. Nhưng giờ đây, trong cái thế giới mới này, bọn trẻ khi sinh ra được “huấn luyện” thức dậy với đôi mắt vẫn nhắm chặt. Bọn chúng được nuôi lớn trong sự sợ hãi. Bọn chúng phải biết tất cả mọi thứ. Và vì thế, nhiều lần Boy và Girl khiến cô thật sự ngạc nhiên.
Một lần, khi dọn dẹp xong những đồ chơi dùng tạm của bọn trẻ vương vãi khắp nơi ở hành lang chỗ cầu thang, Malorie bước vào phòng khách. Trong phòng khách, cô nghe thấy âm thanh gì đó trong căn phòng ở cuối hành lang tầng một.
“Boy?” cô gọi. “Girl?”
Nhưng cô biết bọn trẻ đang ở trong phòng ngủ của chúng. Cô đã đặt chúng trong cũi cho trẻ con và khóa cái cũi lại cũng cách đây gần một tiếng.
Malorie nhắm mắt và bước vào hành lang. Cô biết âm thanh đó là gì. Cô biết chính xác vị trí của từng đồ vật trong căn nhà. Đó là âm thanh của một quyển sách đã rơi xuống trong căn phòng mà Don và Jules đã từng ở chung.
Ở lối vào phòng ngủ của bọn trẻ, Malorie đứng lại giây lát. Bên trong, có nghe thấy có tiếng thở nhè nhẹ.
Tiếng động thứ hai vang lên từ căn phòng không còn được sử dụng và nó khiến Malorie giật mình. Phòng tắm chỉ cách chân cô vài bước. Bọn trẻ đang ngủ. Nếu cô có thể vào trong phòng tắm, cô có thể tìm thấy những thứ có thể bảo vệ chính mình.
Nhắm mắt, cô giơ cánh tay mình lên trước mặt, cô di chuyển thật nhanh, đâm sầm vào bức tường trước khi tìm thấy lối vào phòng tắm. Bên trong, hông cô đập mạnh vào bồn rửa mặt. Điên cuồng lần mò theo bức tường, cô cảm thấy như có một cái khăn đang treo ở đó. Cô đeo cái khăn quanh mắt. Thắt nút nó hai lần. Sau đó, đằng sau cánh cửa đang mở, cô biết thứ cô đang tìm kiếm đang nằm ở đó.
Cái rìu làm vườn.
Cầm rìu, bịt mắt, cô ra khỏi phòng tắm. Khi đang cầm rìu bằng cả hai tay, cô nhích từng chút một hướng về cánh cửa mà cô biết nó luôn đóng. Nhưng bây giờ nó đang mở ra.
Cô bước vào bên trong.
Cô vung rìu ngang tầm mắt. Nó kẹt vào bức tường bằng gỗ và Malorie hét lên khi mảnh vụn gỗ văng ra. Cô xoay người và vung cái rìu một lần nữa, lần này thì nó lại đụng phải cái tường phía đối diện.
“Cút đi! Để con tao được yên!”
Cô phập phồng chờ đợi.
Chờ đợi một sự phản ứng. Một sự di chuyển. Hoặc bất cứ thứ gì khiến quyển sách đã rơi xuống.
Sau đó cô nghe thấy tiếng khóc thút thít của Boy, ngay dưới chân cô.
“Boy?”
Kinh ngạc, quỳ xuống, Malorie nhanh chóng tìm thấy thằng bé. Cô tháo khăn và mở mắt.
Trong bàn tay nhỏ xíu của thằng bé cô thấy nó đang cầm một cây thước. Bên cạnh là những quyển sách.
Cô bồng nó lên và mang nó vào phòng ngủ. Ở đó, cô nhìn thấy cái chốt bằng dây thép mỏng của cái cũi đã mở ra. Cô đặt thằng bé ngồi trên sàn bên cạnh cái cũi. Sau đó cô đóng cái cũi lại và yêu cầu thằng bé mở ra. Boy nhìn chằm chằm vào cô. Cô đùa giỡn với cái chốt nhỏ đó, cô hỏi thằng bé có thể mở cái chốt nhỏ đó ra không. Sau đó thằng bé đã làm cho cô xem.
Malorie nựng thằng bé.
At last… a Baby!
Cô mường tượng lại quyển sách cho những bà mẹ khi nuôi con nhỏ của Olympia. Mà bây giờ là của cô. Và một câu trong đó cô đã cố gắng lờ đi giờ quay lại với cô.
Con của bạn thông minh hơn bạn nghĩ.
Nó đã từng khiến cô lo lắng. Nhưng hôm nay, trên con thuyền này, bằng cách sử dụng đôi tai của bọn trẻ như cách chỉ đường, cô đang tin tuyệt đối vào nó, hi vọng rằng bọn trẻ đã chuẩn bị như bất cứ một người lớn nào, cho những gì có thể xảy đến, ở đằng xa, dọc theo con sông này. Vâng, cô hi vọng bọn chúng thông minh hơn những gì có thể đang chờ đợi cô và bọn chúng ở phía trước.