Trò chơi vương quyền – Lịch sử cổ xưa

Trò chơi vương quyền – Lịch sử cổ xưa

Tựa sách: Thế giới của Băng và Lửa (tựa gốc: The World of Ice & Fire)

Tác giả: George. R.R. Martin

Nhóm dịch: Bapstory.net

Khi Westeros phục hồi sau Đêm trường, một thế lực mới đã trỗi dậy ở Essos. Một lục địa rộng lớn, kéo dài từ Biển Hẹp cho tới Biển Ngọc huyền bí và Ulthos xa xôi, có vẻ là nơi mà nền văn minh mà ta biết tới phát triển. Những thành tựu đầu tiên (bất chấp những điều mơ hồ về Quarth, những truyền thuyết của Yi Ti về Đế chế Bình Minh vĩ đại, và sự khó khăn trong việc tìm hiểu sự thật về những huyền thoại ở Asshai) được bắt nguồn từ Old Ghis: một thành phố được gây dựng dựa trên chế độ nô lệ. Người sáng lập vĩ đại của thành phố, Grazdan Vĩ đại, vẫn còn được tôn kính tới mức ngày nay vẫn còn nhiều người trong các gia đình nô lệ được đặt theo tên của ông. Căn cứ theo các tài liệu lịch sử cổ xưa nhất của Ghiscari, ông là người đã sáng lập ra “đội quân cùm chân” cùng với những chiếc khiên cao và 3 mũi giáo, được biết đến như là đội quân đầu tiên chiến đấu có kỷ luật. Old Ghis và quân đội của nó tiến hành xâm lược các vùng đất xung quanh, và sau đó tiếp tục chinh phục các vương quốc láng giềng. Đó là cách mà đế chế đầu tiên được sinh ra, và duy trì sự trị vì tối cao của mình trong hàng thế kỷ.

Những lãnh chúa rồng của đế chế Valyria

Trên hòn đảo lớn gần Vịnh nô lệ, những người mà sau này sẽ chấm dứt đế chế Old Ghis – dù không phải là hoàn toàn- đã bắt đầu hành trình của họ. Những người Valyrian trú ẩn ở đây, giữa những ngọn núi lửa hùng vĩ tên là Mười bốn Ngọn lửa. Họ học được cách thuần hóa rồng và biến chúng thành thứ vũ khí kinh hoàng nhất mà thế giới từng được chứng kiến. Những câu chuyện mà người Valyrian tự kể về chính mình khẳng định rằng họ là hậu duệ của loài rồng và có quan hệ họ hàng với con rồng mà họ điều khiển.

Trong những tàn dư còn sót lại của cuốn Unnatural History, các thầy tu đã xem xét rất nhiều những truyền thuyết phân tích về nguồn gốc của rồng và làm thế nào mà chúng lại bị điều khiển bởi người Valyrian. Người Valyria tự khẳng định rằng rồng xuất hiện chính là những đứa con của ngọn núi Mười bốn Ngọn lửa, trong khi ở Quarth thì các câu chuyện tuyên bố rằng đã từng một thời có một mặt trăng thứ hai trên bầu trời. Một ngày nọ, mặt trăng này bị thiêu đốt bởi mặt trời rồi bắt đầu nứt ra như một quả trứng và hàng triệu con rồng thoát ra. Ở Asshai, nhưng câu chuyện rất nhiều và rất lộn xộn, nhưng những tài liệu đích xác nhất – tất cả đều là những tài liệu cổ quan trọng – đều khẳng định rằng đầu tiên rồng đến từ Bóng Tối, nơi mà không ai trong chúng ta am hiểu được. Những lịch sử của vùng Asshai nói rằng có một người đàn ông sống ở thời cổ xưa tới mức mà ông ta không có tên, ông đã thuần hóa những con rồng tại vùng đất Bóng Tối và mang chúng đến Valyria, dạy người Valyria những kỹ năng này và khởi đầu cho một biên niên sử.

Thế nhưng nếu như những người ở vùng đất Bóng Tối đã thuần hóa được rồng trước, tại sao họ không đi chinh phục như người Valyrian đã làm? Thế nên có vẻ như những câu chuyện của người Valyrian là chính xác nhất. Thế nhưng theo như lịch sử kể lại, thì rồng đã có mặt ở Westeros rất lâu trước khi người Targaryen đến. Nếu như rồng được sinh ra từ ngọn Mười bốn Ngọn lửa, chúng chắc hẳn là đã phải phân tán ra khắp thế giới trước khi chúng bị thuần hóa. Và thực tế thì điều này là có bằng chứng, những bộ xương rồng được tìm thấy từ tít xa về phía Bắc tại Ib, hay thậm chí trong những khu rừng vùng Sothoryos. Nhưng người Valyrian đã tận dụng và chinh phục chúng theo cái cách mà không ai khác làm được.

Vẻ đẹp tuyệt trần của người Valyria – mái tóc màu bạc hoặc vàng nhạt và đôi mắt màu tím không thế lẫn với bất cứ ai khác trên thế giới – cực kỳ nổi tiếng, và đây cũng là bằng chứng rằng người Valyria không hoàn toàn chung dòng máu với những con người khác. Tuy nhiên có những học sĩ đã chỉ ra rằng, bằng sự gần gũi với động vật một cách cẩn thận, một người có thể đạt được kết quả đáng mơ ước, và những cộng đồng người sống cô lập cũng có thể sinh ra những đặc điểm khác biệt đáng kể với những đặc tính chung thường thấy. Đây có vẻ như là một câu trả lời hợp lý cho nguồn gốc đầy bí ẩn của người Valyria, mặc dù vậy nó cũng không giải thích được sự liên kết với loài rồng mà rõ ràng là có trong máu của họ.

Người Valyria không có vua mà thay vi đó họ tự gọi mình là Freehold (những người gìn giữ tự do) bởi vì tất cả cư dân thành phố có đất đai đều có tiếng nói. Các những quan chấp chính có thể được chọn ra để giúp người lãnh đạo, nhưng họ được bầu ra bởi những lãnh chúa tự do trong số họ, và chỉ trong một thời gian có hạn. Rất hiếm khi Valyria được cai trị bởi duy nhất một gia đình lãnh chúa mặc dù vẫn có ngoại lệ.

Năm cuộc chiến giữa người Freehold và Old Ghis từ thời kỳ xa xưa của thế giới đã đi vào huyền thoại – những đám cháy kinh hoàng kết thúc bằng chiến thắng dành cho người Valyrian trước người Ghiscari. Ở cuộc chiến lần thứ năm, và cũng là lần cuối, người Freehold quyết định rằng họ cần phải chắc chắn rằng sẽ không có lần thứ sáu. Những bức tưởng thành cổ của Old Ghis, được dựng lên bởi Grazdan Vĩ đại từ thời cổ xưa, đã bị san bằng. Những kim tự tháp khổng lồ, đền thờ và nhà cửa đã bị nhấn chìm trong biển lửa rồng. Những nông trại bị rắc muối, vôi, và sọ người. Rất nhiều người Ghiscary bị giết, và nhiều người khác bị bắt làm nô lệ và chết trong khi đang làm việc cho chủ của mình. Và người Ghiscari trở thành một phần của đế chế Valyria mới, và theo thời gian, họ quên luôn ngôn ngữ của mình, bắt đầu học tiếng High Valyrian. Và những đế chế kết thúc rồi những đế chế khác trỗi dậy như vậy đó.

Ngày nay những tàn dư còn sót lại của đế chế Old Ghis vĩ đại một thời là rất vụn vặt – một vài thành phố vẫn còn bám víu ở Vịnh nô lệ và một số vẫn còn cố gắng giả vờ như là Old Ghis còn có thể quay trở lại. Sau thảm họa Tận thế của đế chế Valyria, những thành phố thuộc Vịnh nô lệ đã thoát khỏi những xiềng xích cuối cùng của người Valyrian, thực sự tự cai trị chính mính chứ không cần giả vờ nữa. Và những tàn dư của Ghiscari lại trở lại thông qua việc giao dịch nô lệ – mặc dù có chút khác biệt, trước kia họ cướp nô lệ từ chiến tranh, giờ thì họ mua bán và nhân giống.

“Gạch và máu đã xây dựng nên Astapor, rồi gạch và máu cũng nuôi dưỡng con người nơi đây”, một ngạn ngữ cổ, liên quan đến những bức tường thành xây bằng gạch đỏ của thành phố và máu đã đổ bởi hàng nghìn nô lệ đã sống, lao động và chết để xây dựng những bức tường đó. Được cai trị bởi những người tự gọi mình là Những Chủ nhân tốt bụng (The Good Masters), Astapor nổi tiếng nhất với việc tạo ra những chiến binh nô lệ bị hoạn – được gọi là Unsullied- những người đàn ông được nuôi nấng từ khi còn bé để trở thành những chiến binh không biết sợ hãi và không biết đau đớn. Những người Astapor giả vờ rằng họ chính là “quân đội cùm chân” của đế chế cũ trở lại, nhưng khác biệt ở chỗ những quân đội kia được tự do, còn các Unsullied thì không.

Ở Yunkai, thành phố vàng, không cần phải nói nhiều, đây là nơi ô nhục nhất. Những người cai trị nơi đây tự gọi mình là Những chủ nhân thông thái (The Wise Masters) chìm đắm trong sự đồi bại, buôn bán nô lệ làm gái điếm, trai bao và còn tệ hơn thế nữa.

Thành phố quy củ nhất của Vịnh nô lệ là Meereen cổ kính, nhưng cũng như những nơi khác, cũng trở thành một nơi thối nát. Dân cư ở đây là một phần của những tầng lớp cao quý của đế chế cũ. Những bức tường gạch rất nhiều màu của thành phố này mang trong nó sự khổ đau vô hạn, vì những chủ nhân của Meereen huấn luyện nô lệ để chiến đấu và chết theo ý mình trong những đấu trường đẫm máu.

Cả ba thành phố đều chấp nhận cống nạp để làm hòa với các khalasar, chứ không chọn đối đầu với họ trên chiến trận, nhưng người Dothraki cũng cung cấp rất nhiều nô lệ cho người Ghiscary để huấn luyện và bán – những nô lệ họ cướp được từ những cuộc chinh phục và bán ở các chợ người tại Meereen, Yunkai và Astapor.

Thành phố quan trọng nhất trong các thành phố của người Ghistary lại là nơi nhỏ nhất và mới nhất: New Ghis, được vận hành theo cách riêng của nó. Ở đây, các chủ nhân cũng xây dựng những binh đoàn sắt giống với các bình đoàn từ thời đế chế cũ, nhưng không giống như các Unsullied, họ là những người tự do, giống như những chiến binh từ thời đế chế cũ.

Sự sụp đổ của Old Ghis

About The Author

Ngo David

Power is Power