Trò chơi vương quyền – Lịch sử cổ xưa

Trò chơi vương quyền – Lịch sử cổ xưa

Tựa sách: Thế giới của Băng và Lửa (tựa gốc: The World of Ice & Fire)

Tác giả: George. R.R. Martin

Nhóm dịch: Bapstory.net

Cùng với việc những người Rhoyne bị hủy diệt, Valyria ngay lập tức thống trị toàn bộ nửa Tây của Essos, từ biển hẹp cho tới tận Vịnh Nô Lệ, và từ Biển Hạ tới Biển Rùng Mình. Nô lệ đổ về Freehold và ngay lập tức được đưa đến phía dưới rặng núi Mười bốn ngọn lửa để đào vàng bạc mà người Freehold rất ưa thích. Có lẽ để chuẩn bị cho công cuộc vượt qua biển hẹp, người Valyria cũng đã lập nên một tiền đồn trên một hòn đảo ở phía Tây mà sau này được biến đến với cái tên Dragonstone vào khoảng 200 năm trước sự kiện Ngày tận thế. Chẳng có vị vua nào sở hữu nó, và mặc dù các lãnh chúa địa phương vùng biển hẹp cũng có cố gắng kháng cự, nhưng sức mạnh của đế chế Valyria là quá lớn. Với những kĩ năng gia truyền của mình, người Valyria dựng lên tòa Citadel ở Dragonstone.

Hai thế kỷ trôi qua – hai thế kỷ mà loại thép Valyria quý báu bắt đầu nhỏ giọt xuất hiện ở Bảy Vương Quốc nhanh chóng hơn trước, nhưng cũng chưa đủ cho tất cả các lãnh chúa và các vị vua ham muốn có nó. Và mặc dù hình ảnh một lãnh chúa rồng bay cao phía trên Vịnh Nước Đen thì ai cũng đã thấy, nhưng điều này diễn ra ngày càng thường xuyên hơn theo thời gian. Người Valyria cảm thấy những tiền đồn của họ đã được an toàn, vì thế nên các lãnh chúa rồng tiếp tục những kế hoạch và mưu đồ của mình ở lục địa quê hương.

Và rồi, không ai ngờ tới, (có lẽ là ngoại trừ Aenar Targaryen và người phục vụ cũng là con gái của ông là Daenys Chiêm mộng), Tận thế đã đến với Valyria.

Tới ngày hôm nay vẫn không ai biết được rằng điều gì đã gây ra Ngày Tận Thế. Hầu hết đều nói rằng đó là một thảm họa tự nhiên, một vụ nổ khủng khiếp gây ra bởi sự phun trào của cùng lúc 14 đỉnh của dãy Mười bốn ngọn lửa. Một số giáo sĩ, kém thông thái hơn, khẳng định rằng người Valyria tự gây ra thảm họa cho mình do đức tin quá lai tạp của họ với hàng trăm vị thần và còn hơn thế nữa. Và trong sự thiếu đức tin này, họ đã đào bới quá sâu tới mức đã giải phóng ngọn lửa từ Bảy Địa Ngục ở Freehold. Một số học sĩ, bị ảnh hưởng bởi những nghiên cứu vụn vặt của Học sĩ Barth, tin rằng người Valyria đã sử dụng những phép thuật để kiềm chế ngọn lửa của Mười bốn ngọn lửa trong suốt hàng nghìn năm, khi mà lòng tham bất cẩn của họ trong việc chiếm hữu nô lệ và của cải đã đánh đổi giữa việc duy trì phép thuật này với việc bành trướng quyền lực, và rồi khi cuối cùng thì những phép thuật đó bắt đầy lung lay, thảm họa là không thể tránh khỏi.

Về điều này, có một vài người lý luận rằng nguyên nhân chính là do lời nguyền rủa của Garin Vĩ Đại cuối cùng cũng đã ứng nghiệm. Một số khác thì lại nói rằng, những pháp sư của thần R’hllor đã triệu hồi ngọn lửa của thần linh để thực hiện một vài nghi lễ hiến tế kỳ dị. Một số thì dung hòa giữa những yếu tố giả tưởng về ma thuật của người Valyria với hiện thực về tham vọng của các Gia tộc của người Valyria, đưa ra ý kiến rằng những vòng xoáy xung đột liên tiếp và đầy thủ đoạn giữa các Gia tộc đã dẫn đến việc rất nhiều những pháp sư danh tiếng đã bị ám sát, những pháp sư này chính là những người kéo dài và duy trì những nghi lễ có tác dụng trấn áp ngọn lửa của dãy Mười bốn ngọn lửa.

Điểm chung nhất mà tất cả đều thống nhất, rằng đó là thảm họa kinh hoàng nhất mà thế giới từng được chúng kiến. Đế chế Freehold hùng mạnh và cổ kính – quê hương của loài rồng và những pháp sư với những quyền năng vô địch – đã bị xé nát và phá hủy chỉ trong vòng vài giờ đồng hồ. Lịch sử ghi lại rằng từng ngọn đồi trong phạm vi 500 dặm đã bị tách rời ra, khói, tro bụi phủ kín bầu trời và lửa thì nóng và hung bạo tới mức những con rồng bay trên cao cũng bị nuốt chửng và nhấn chìm. Những rãnh nứt khổng lồ xuất hiện dưới đất, nuốt trọn những cung điện, đền thờ và toàn bộ những thị trấn. Những cái hồ bị đốt sôi lên hoặc biến thành axit, những ngọn núi phát nổ, những đài phun nước bốc lửa bắn những tảng đá nóng chảy lên không trung cao cả ngàn feet, và những đám mây đổ mưa xuống toàn là kính rồng và máu đen của loài quỷ dữ. Tới tận phía bắc, mặt đất gãy vụn và tự sụp đổ, và một vùng biển giận dữ biến thành nước sôi.

Thành phố kiêu hãnh nhất thế giời đã biến mất trong chớp mắt, cả một đế chế huyền thoại biến mất chỉ trong một ngày. Vùng Đất Của Mùa Hạ vĩnh cửu – từng là nơi phì nhiêu nhất thế giới – bị thiêu đốt, bị nhấn chìm và bị tàn phá, và cái giá phải trả bằng máu vẫn không thể thống kê được hết trong cả thế kỷ sau đó.

Điều tiếp theo xảy đến là sự hỗn loạn. Các lãnh chúa rồng đã tụ tập hết ở Valyria theo thói quen của họ… ngoại trừ Aenar Targaryen, con cái và những con rồng của ông, đã di tản tới Dragonstone trước đó và thoát được khỏi Ngày tận thế. Một số ghi chép lại cũng có đề cập rằng cũng còn một số ít người sống sót … trong một khoảng thời gian ngắn. Người ta kể rằng một số lãnh chúa rồng Valyria ở Tyrosh và Lys đã thoát nạn, nhưng trong cơn biến động chính trị lớn ngay sau Ngày tận thế, họ và những con rồng bị giết bởi những cư dân của Các Thành Phố Tự trị. Tương tự như vậy, các lịch sử về vùng Qohor cũng đề cập rằng một vị lãnh chúa rồng ghé thăm, Aurion, đã gây dựng lực lượng tại các thuộc địa vùng Qohor rồi tự xưng mình là Hoàng đế đầu tiên của Valyria. Ông ta bay đi trên lưng con rồng đen khổng lồ của mình, cùng với 30.000 binh lính theo sau, để chiếm lấy những tàn dư còn sót lại của Valyria và tái gây dựng lại đế chế Freehold. Nhưng cả Aurion lẫn đội quân của ông ta đều mất tích không dấu vết.

Và thời đại của loài rồng ở Essos đã đến lúc kết thúc.

Volantis, nơi hùng mạnh nhất trong Các Thành Phố Tự Trị, nhanh chóng đặt sự kiểm soát lên các khu vực vùng ven của Valyria. Những đàn ông và phụ nữ mang trong mình dòng máu Valyria cao quý, dù cho không còn những con rồng, tiến hành chiến tranh với những thành phố khác. Những con hổ, những người ủng hộ cuộc chinh phục, đã dẫn Volantis vào một cuộc xung đột lớn với Các Thành Phố Tự trị khác. Thời gian đầu họ đạt được những thành tựu lớn, những hạm đội tàu và quân đội của họ kiểm soát Lys và Myr và tiếp tục tiến quân về phía Nam sông Rhoyne. Chỉ đến khi họ tiến tới và tấn công Tyrosh, thì đế chế mới nảy mầm của họ sụp đổ. Bị uy hiếp bởi sức ép từ Volantis, Pentos gia nhập cùng với Tyrosh để kháng cự., Myr và Lys nổi dậy, và Những Lãnh Chúa Biển vùng Braavos cung cấp một hạm đội 100 tàu chiến để hỗ trợ Lys. Mặt khác, Vua Bão Tố của Westeros, Argilac Kiêu Ngạo, dẫn một đội quân tới Vùng Đất Tranh Chấp, do được hứa hẹn bằng vàng và vinh quang, đánh bai một đội quân Volantis và chiếm lại được Myr.

Chính do những cuộc xung đột này, và những tranh giành vẫn còn tồn tại cho tới tận ngày nay ở Vùng Đất Tranh Chấp, những hiểm họa từ Đoàn Quân Tự Do bắt đầu xuất hiện và lớn dần. Lúc đầu, đội quân đánh thuê này chỉ đơn thuần là chiến đấu cho bất cứ ai trả tiền cho họ. Nhưng có những nguồn tài liệu nói rằng, bất cứ khi nào hòa bình đe dọa họ, những thủ lĩnh của Đội Quân Tự Do sẽ phát động những cuộc chiến để nuôi sống chính họ, và làm giàu bởi những chiến lợi phẩm.

Cuối cùng thì, ngay cả Nhà chinh phục tương lai, Aegon Targaryen thời trẻ, cũng tham gia vào cuộc chiến này. Dù cho tổ tiên của ông luôn hướng về phía Đông, nhưng từ rất sớm sự chú ý của ông đã chuyển hướng về phía Tây. Tuy vậy, khi Pentos và Tyrosh tiếp cận ông, mời ông tham gia vào một liên minh khổng lồ chống lại Volantis, ông đã lắng nghe họ. Và vì những lí do mà đến ngày này cũng không ai hiểu được, ông chọn việc đưa ra câu trả lời …bằng hành động. Cưỡi trên lưng Nỗi Kinh Hoàng Đen, người ta kể rằng ông bay về phía Đông, gặp gỡ Hoàng tử của Pentos và những giáo sĩ của Thành Phố Tự trị, và từ đây cưỡi Balerion tới Lys vừa kịp lúc để thiêu cháy cả một hạm đội tàu của Volantis đang chuẩn bị tấn công Thành Phố Tự trị này.

Volantis tiếp tục đón nhận những thất bại tiếp theo – ở Hồ Mũi Dao, khi những con thuyền bốc cháy của Qohor và Norvos phá hủy phần lớn hạm đội tàu Volantis đang kiểm soát vùng Rhoyne, và ở phía Đông khi bộ tộc Vaes Dothraki bắt đầu tràn ra từ biển Vaes Dothraki, biến những thành phố và thị trấn thành những tàn tích trên con đường trừng phạt người Volantis đã bị suy yếu. Cuối cùng, bầy voi, một nhóm người Volantis yêu thích hòa bình, vốn rất được ưa thích bởi những người thương nhân và lái buôn giàu có đã phải chịu sự tổn thất lớn trong chiến tranh, đã chiếm lấy quyền lực của bầy hổ, những kẻ thích chinh phục, và kết thúc cuộc chiến.

 

Một con rồng bị thiêu cháy vào Ngày tận thế

Còn về phần Aegon Targaryen, ngay sau vai trò của ông trong việc đánh bại người Vonlantis, người ta kể rằng ông mất hết hứng thú với những sự kiện ở phía Đông. Tin rằng sự thống trị của người Volantis đã kết thúc, ông bay về Dragonstone. Và giờ đây, khi không còn bị xao nhãng bởi những cuộc chiến ở phía Đông nữa, ông bắt đầu chuyển sự chú ý về phía Tây.

Đế chế Freehold của Valyria và những vương quốc của nó đều đã bị hủy diệt trong Ngày Tận Thế, nhưng những bán đảo lẻ tẻ của nó vẫn còn tồn tại. Những câu chuyện kỳ lạ về những nơi đó vẫn còn được lưu truyền cho đến ngày nay, về những loài quỷ dữ đang cư ngụ ở Biển Khói nơi mà dãy núi Mười bốn ngọn lửa từng ngự trị. Thực tế thì, con đường nối từ Volantis tới Vịnh Nô Lệ được biết đến như là “con đường quỷ dữ”, và tất cả những người du hành cẩn thận tốt nhất là nên tránh nó. Và những người đã dám mạo hiểm đến Biển Khói đều không thể trở về, giống như cái cách mà những người Volantis đã học được bài học này trong suốt Thế Kỷ Máu khi mà cả một hạm đội được cử đến để chiếm bán đảo này đã biến mất hoàn toàn. Có những tin đồn lạ lùng rằng vẫn có những người sống giữa những tàn tích của Valyria và những thành phố liền kề đó Oros và Tyria. Nhưng những người khác vẫn đang tranh cãi về điều này, và nói rằng Tận thế vẫn còn đang nắm giữ Valyria.Tuy nhiên, một vài thành phố cách xa trung tâm Valyria vẫn có người trú ngụ, những nơi được khai phá hoặc bị chinh phục bởi đế chế Freehold. Nơi kinh dị nhất là Mantarys, ở nơi đây người ta kể rằng những người đàn ông được sinh ra bị vặn xoắn và có hình thù rất quái dị, một số người cho rằng nguyên nhân của việc này là vì những thành phố này ở gần con đường quỷ dữ. Danh tiếng về Tolos, và thành phố Elyria nằm trên đảo bớt nguy hiểm hơn, và cũng bớt đáng chú ý hơn, bởi vì họ cũng giống như các thành phố khác của người Ghiscar tại Vịnh Nô Lệ tránh liên quan dưới bất kỳ hình thức nào trong việc chiếm lại vùng trung tâm Valyria.

Aegon Chinh phục trên lưng con rồng Balerion, Nỗi kinh hoàng đen

About The Author

Ngo David

Power is Power