Trò chơi vương quyền – Gia tộc Targaryen
Tựa sách: Thế giới của Băng và Lửa (tựa gốc: The World of Ice & Fire)
Tác giả: George. R.R. Martin
Nhóm dịch: Bapstory.net
Maegor Đệ Nhất ngồi lên Ngai Sắt sau cái chết đột ngột của anh trai ông, Vua Aenys, vào năm 42AC. Ông được nhớ tới nhiều hơn với cái tên Maegor Tàn Bạo, và đó là một cái biệt danh cực kỳ xứng đáng, vì chưa từng có một vị vua tàn bạo hơn nào từng ngồi lên Ngai Sắt. Kỷ nguyên của ông bắt đầu bằng máu và kết thúc cũng bằng máu. Lịch sử kể lại rằng ông rất thích chiến tranh và đánh trận, những rõ ràng là bạo lực mới là thứ khiến ông hứng thú nhất- ông áp đặt bạo lực và chết chóc và quyền lực tuyệt đối lên tất cả. Liệu ông ấy có phải là bị quỷ ám không thì cũng chẳng ai nói chắc được. Thậm chí cho tới tận ngày nay, nhiều người vẫn còn cám thẩy biết ơn rằng sự chuyên chế của ông chỉ diễn ra trong một thời gian ngắn, vì ai mà biết được sẽ có bao nhiêu gia tộc cao quý phải biến mất hoàn toàn chỉ để thỏa mãn ham muốn của ông?
Người ta kể rằng kĩ năng của Aenys đồng đều cả kiếm và thương, vừa đủ để không tự làm mình xấu hổ, không hơn. Maegor, mặt khác, đã đánh bại những hiệp sĩ dày dạn kinh nghiệm trong các cuộc đấu thương ngựa từ khi ông mới 13 tuổi, và nhanh chóng trở nên nổi tiếng trong giải đấu hoàng gia vào năm 28 AC khi ông đánh bại 3 hiệp sĩ trong đội Vệ Vương tiếp nối vào danh sách của ông, và sau đó vô địch giải đấu. Ông được phong hiệp sĩ bởi Vua Aegon năm 16 tuổi, hiệp sỹ trẻ nhất của đế quốc thời đó.
Ngay khi Aenys được chôn cất, Visenya cưỡi Vhagar và bay về phía Đông, để triệu hồi con trai bà Maegor về Bảy Vương Quốc theo dấu những cuộc phiêu lưu. Maegor bay trở về qua biển hẹp trên lưng Balerion, ở lại Dragonstone đủ lâu để được trao chiếc vương miện làm bằng thép Valyria của cha mình thay vì chiếc vương miện đẹp đẽ hơn của anh mình.
Đại Học sĩ Gawen đã phản đối điều này, và lưu ý rằng, căn cứ luật thừa kế, hoàng tử Aegon, đứa con trai cả của Aenys, mới là người lên ngôi vua. Maegor đáp lại bằng việc tuyên bố vị học sĩ này là phản nghịch, và xử tử, lấy đầu ông ta chỉ với một cú chém bằng thanh Blackfyre. Sau đó, hầu như chẳng còn ai dám ủng hộ Aegon lên ngôi. Những con quạ bay đi, tuyên bố rằng một vị vua mới đã được sắc phong – người sẽ đối đãi với những kẻ ủng hộ trung thành với mình một cách công bằng và sẽ mang cái chết của kẻ phản nghịch tới với những kẻ chống đối.
Đứng đầu của phe đối địch với Maegor là hội Những Chiến Binh Sùng Đạo- một tổ chức của Đứa Con Thần Chiến Binh và Những Bằng Hữu Nghèo Khổ – và cuộc chiến giữa họ đã tạo nên những bước lùi liên tiếp của triều đại ông. Tại King’s Landing, hội chiến binh đã chiếm được Điện Thờ Tưởng Nhớ và tòa lâu đài đang xây dang dở Red Keep. Nhưng Maegor bay thẳng tới thành phố, không hề sợ hãi trên lưng Balerion và dựng lá cờ hình con rồng đỏ của gia tộc Targaryen trên Đồi Visenya để triệu tập binh lính. Hàng ngàn người gia nhập với ông.
Sau đó Visenya thách đấu với bất cứ ai dám phủ nhận quyền cai trị của Maegor, và thủ lĩnh của hội Những Đứa Con Thần Chiến Binh đã chấp nhận lời thách đấu. Ser Damon Morrigen, còn được gọi là Damon Sùng Đạo, đồng ý một cuộc đấu bảy theo đúng phong tục cổ xưa: Ser Damon và 6 Đứa Con Thần Chiến Binh đấu với nhà vua và 6 đấu sĩ của ông. Đó là một cuộc thi mà chính bản thân vương quốc bị đem ra làm chiến lợi phẩm, và những ghi ghép cùng những câu chuyện kể lại rất là nhiều, và thường mâu thuẫn với nhau. Những gì chúng ta biết là Vua Maegor là người cuối cùng còn đứng vững, nhưng ông bị một cú đập rất mạnh vào đầu ở cuối cuộc đấu và ngã xuống bất tỉnh chỉ ngay sau khi thành viên cuối cùng của hội Những Đứa Con Thần Chiến Binh chết.
Trong vòng 27 ngày, cả vương quốc đều nghĩ Maegor đã chết. Vào ngày thứ 28, nữ hoàng Alys đã đến từ Pentos (Maegor vẫn bất tỉnh), và đi theo cùng nàng là một cô gái Pentos xinh đẹp tên là Tyanna vùng Tòa Tháp. Nàng đã trở thành tình nhân của Maegor trong suốt các cuộc du ngoạn của ông, điều đó rất rõ ràng, và một vài người cũng đã thì thầm với nhau gọi bà là nữ hoàng Alys. Nữ hoàng nhiếp chính, sau khi gặp gỡ với Tyanna, đã để nhà vua cho một mình nàng chăm sóc – một sự thật đã làm tất cả những người ủng hộ Maegor bối rối.
Vào ngày thứ 30 sau cuộc đấu bảy, nhà vua tỉnh dậy khi mặt trời mọc và bước lên những bức tường. Hàng nghìn người reo mừng – dù không phải là ở Điện Thờ Tưởng Nhớ, nơi hàng trăm thành viên của hội Những Đứa Con Thần Chiến Binh tập hợp để làm lễ cầu nguyện buổi sáng. Sau đó Maegor cưỡi Balerion và bay từ Đồi Aegon tới Đồi Rhaenys và, không hề cảnh báo, trút xuống lửa của Nỗi Kinh Hoàng Đen. Khi Điện Thờ Tưởng Nhớ sáng lòa lên, một số người bỏ chạy, chỉ để bị hạ bởi những cung thủ và binh lính đã được Maegor bố trí sẵn. Tiếng la hét của những người bị cháy và bị giết được kể lại rằng đã vang vọng khắp thành phố, và các học giả nói rằng như có một chiếc khăn tang bao phủ cả King’s Landing trong 7 ngày.
Tuy nhiên, đây mới chỉ là khởi đầu của cuộc chiến của Maegor chống lại Những Chiến Binh Sùng Đạo. Hội High Septon vẫn kiên quyết phản đối quyền cai trị của ông, và Maegor vẫn tiếp tục tập hợp được càng ngày càng nhiều lãnh chúa ủng hộ mình. Tại trận chiến ở Stonebridge, hội Những Bằng Hữu Nghèo Khổ đã ngã xuống hàng loạt và người ta kể lại rằng sông Mander bị nhuộm đỏ bởi máu trong tận 20 dặm. Sau đó, cây cầu và lâu đài kiểm soát nó được biết đến với cái tên Bitterbridge (Cây Cầu Cay Đắng).
Thêm một trận chiến nữa còn lớn hơn nổ ra ở vùng Great Fork của vịnh Blackwater, nơi mà 13.000 người của hội Những Bằng Hữu Nghèo Khổ – cùng với hàng trăm hiệp sỹ từ giáo phái Những Đứa Con Thần Chiến Binh tại Stone Sept, và ngoài ra còn hàng trăm người khác từ các lãnh chúa nổi dậy từ các vùng sông và vùng đất phía tây gia nhập với họ – cùng nhau chiến đấu chống lại nhà vua. Đó là một trận chiến tàn bạo kéo dài tới tận khi đêm xuống, nhưng đó là một chiến thắng quyết định của nhà vua Maegor. Nhà vua bay trên lưng Balerion vào trận chiến, và cho dù cơn mưa làm yếu đi ngọn lửa của Nỗi Kinh Hoàng Đen, con rồng vẫn gieo rắc cái chết trên khắp những nơi mà nó lướt qua.
Hội Những Chiến Binh Sùng Đạo vẫn là kẻ thù cay đắng nhất của nhà vua Maegor, và tương tự như vậy, nhà vua cũng thế đối với họ. Thậm chí cái chết bí ẩn của Đại Tư tế vào năm 44 AC, sau đó được thay bằng một Đại Tư tế ôn hòa và mềm yếu hơn nhiều, người mà đã có ý định giải thể hội Những vì sao và Những Thanh Kiếm, cũng không làm được gì nhiều để giúp giảm bớt những bạo lực liên tiếp.
Cuộc chiến của Maegor chống lại họ còn bị đẩy lên dữ dội hơn bởi rất nhiều những cuộc hôn nhân của ông ta, khi ông cố gắng sinh ra một người thừa kế. Thế nhưng dù cho bao nhiêu người phụ nữ ông ta cưới – hay lên giường cùng – ông ta vẫn không có con. Ông ta cưới những người phụ nữ mà chính tay ông đã biến họ thành góa phụ – những người đã chứng tỏ có khả năng sinh sản – nhưng những đứa trẻ duy nhất ông sinh ra được chỉ toàn là quái thai: dị dạng, không có mắt, không có chân tay hoặc các bộ phận của cả nam và nữ. Dòng máu của ông bắt đầu trở nên điên loạn, một số nói vậy, bắt đầu từ những sự gớm ghiếc này.
Maegor chỉ có một điểm sáng duy nhất trong cả triều đại của mình: việc hoàn thành Tháp đỏ vào năm 45 AC. Đó là một kế hoạch được bắt đầu từ thời vua Aegon và tiếp nối bởi Aenys, nhưng đến thời Maegor mới được chứng kiến nó hoàn thành. Ông vượt xa cả những kế hoạch mà cha và anh mình đã lập ra, dựng lên cả một lâu đài nhỏ bên trong một lâu đài lớn, mà sau này được biết đến với cái tên Maegor’s Holdfast. Đáng lưu ý hơn, ông ta chính là người đã ra lệnh làm những đường hầm và lối đi bí mật đó. Những bức tường giả được dựng lên, những cửa sập – và xuyên suốt đồi Aegon là ngày càng nhiều những đường hầm chằng chịt bí ẩn. Việc Maegor không có người thừa kế có vẻ bớt quan trọng hơn khi ông giám sát việc xây dựng. Ông chỉ định cha đỡ đầu của mình, Lãnh chúa Harroway, làm Cánh tay phải mới, và giao cho ông điều hành đế chế trong một khoảng thời gian khi nhà vua giám sát công trình hoàn thành.
Nhưng, như một điển hình của triều đại Maegor, thậm chí ngay cả thành tựu lớn lao này cũng trở thành một nỗi kinh hoàng. Khi pháo đài cuối cùng cũng hoàn thành, nhà vua tổ chức một lễ hội vô cùng ồn ào dành cho những thợ xây và thợ điêu khắc và những thợ thủ công khác đã góp sức xây dựng nên pháo đài. Tuy nhiên, sau 3 ngày ăn chơi bằng tiền của nhà vua, tất cả bọn họ đều bị giết để những bí mật bên trong Tháp đỏ chỉ còn thuộc về một mình Maegor mà thôi.
Sau cùng, sự hợp tác giữa hội Đức Tin và những thành viên của chính gia đình ông đã tìm cách hạ bệ Maegor. Năm 43AC, cháu của ông ta, Hoàng từ Aegon, quyết định chiếm lại ngôi báu mà đáng lẽ ra theo đúng luật pháp đã phải là của mình, trong một trận đánh mà sau này được đặt tên là Trận Chiến Vĩ Đại Phía Dưới Mắt Thần. Aegon chết trong trận chiến, bỏ lại vợ và cũng là em gái Rhaena, và 2 đứa con gái song sinh của họ, con rồng của ông, Quicksilver, cũng chết trong trận chiến.
Trận chiến ở Stonebrigde
Từ lịch sử được ghi lại bởi Học sĩ Gyldain
Ngay khi viên đá cuối cùng được hoàn tất ở Tháp đỏ, Maegor hạ lệnh xóa sổ toàn bộ tàn tích của Điện Thờ Tưởng Nhớ khỏi đỉnh đồi Rhaenys, và cùng với nó là xương và tro của những thành viên hội Những Đứa Con trai Thần Chiến Binh đã thiệt mạng ở đây. Ở nơi đó, ông tuyên bố, một “chuồng nuôi rồng” lớn bằng đá sẽ được dựng lên, một cái tổ xứng đáng cho Balerion, Vhagar, và những đứa con của chúng. Và đó là khởi đầu của việc xây dựng Dragonpit. Có lẽ cũng không có gì ngạc nhiên, cực kỳ khó để tìm thợ xây, thợ điêu khắc và nhân công để làm việc cho kế hoạch này. Quá nhiều người chạy trốn tới mức nhà vua buộc phải sử dụng những tù nhân làm lực lượng lao động, dưới sự giám sát của những công nhân mua về từ Myr và Volantis.
Sau đó, vào cuối năm 45 AC, Vua Maegor bắt đầu một chiến dịch mới chống lại cuộc phản loạn của Những Chiến Binh Sùng Đạo, những kẻ vẫn chưa chịu buông vũ khí ở thời Đại Tư tế mới. Theo như thống kê ở thời này, năm sau đó nhà vua đã mang về 2000 chiếc sọ người làm chiến lợi phẩm sau chiến dịch của mình, những chiến lợi phẩm ông đoạt được từ hội Những Đứa Con Thần Chiến Binh và Những Bằng Hữu Nghèo Khổ, tuy vậy, rất nhiều trong số chúng có vẻ như chỉ là sọ của những người dân đen đã kém may mắn có mặt ở sai chỗ sai thời điểm mà thôi. Càng ngày đế quốc càng trở nên đối địch với nhà vua.
Cái chết của Nữ hoàng Visenya vào năm 44 AC là một sự kiện đáng chú ý dù cho Maegor đối mặt với chuyện này khá là bình tĩnh. Bà đã là đồng mình lớn nhất của ông, luôn ủng hộ ông từ khi ông sinh ra, tìm ra những điểm mạnh của ngài so với người anh Aenys, và làm mọi thứ có thể để bảo vệ di sản của ông. Trong cơn hoảng loạn sau cái chết của bà, góa phụ của Aenys, Nữ hoàng Alyssa trốn đi khỏi Dragonstone cùng với con cái bà, cũng như thanh Darksister, thanh kiếm bằng thép Valyria của Visenya. Tuy nhiên, đứa con thứ của Alyssa với Aenys sau Aegon, Hoàng tử Viserys, được giữ lại Red Keep để làm hầu cận cho nhà vua, và chàng phải gánh hậu quả vì sự ra đi của bà. Chàng chết sau 9 ngày bị hỏi cung bởi Tyanna của vùng Tower. Nhà vua để thi thể của chàng ở trên sân, như những đồ dơ bẩn trong suốt 2 tuần, hy vọng rằng tin tức về điều này sẽ buộc Alyssa quay về lấy lại xác con trai mình, nhưng bà ta không hề quay lại. Viserys chết năm mới 15 tuổi.
Vào năm 48 AC, Tu sĩ Moon và Ser Joffrey Dogget – còn được biết đến với cái tên Con Chó Đỏ Trên Đồi- dẫn dắt đội Những Bằng Hữu Nghèo Khổ chống lại nhà vua, và Riverrun ủng hộ họ. Khi Lãnh chúa Daemon Velaryon, đô đốc hạm đội tàu của nhà vua, cũng phản bội Maegor, rất nhiều những gia tộc lớn gia nhập với ông. Đế chế tàn bạo của Maegor không thể tiếp tục được nữa, và cả đế quốc vùng dậy để chấm dứt nó. Tất cả họ cùng đoàn kết lại để đưa hoàng tử trẻ tuổi Jaehaerys – đứa con còn lại cuối cùng của Aenys và Allysa, giờ mới 14 tuổi – lên làm vua, và được sự ủng hộ của Lãnh chúa vùng Storm’s End, người đã được Jaehaerys phong làm Người Bảo Hộ Đế Quốc và Cánh Tay phải của nhà vua. Khi nữ hoàng Rhaena – người mà Maegor cưới sau khi Aegon chết- biết tin về cuộc tiếm ngôi của em trai mình, bà bỏ chạy trên lưng con rồng của mình, Dreamfyre, trộm theo thanh Blackfyre khi nhà vua và cũng là chồng bà đang say ngủ. Thậm chí 2 thành viên trong đôi Vệ Vương của Maegor cũng rời bỏ ông để gia nhập với Jaehaerys.
Phản ứng của Maegor với cuộc nổi dậy là rất chậm và lúng túng, và có vẻ như một loạt những sự phản bội – và có lẽ là cả sự thiếu đi hướng dẫn từ người mẹ – đã khiến cho ông, theo cách của riêng mình, trở nên suy sụp ngang với Aenys. Ông triệu tập những vị lãnh chúa trung thành của mình đến King’s Landing, những chỉ có những lãnh chúa nhỏ của vùng crownland đến, những người có quá ít nguồn lực để có thể chống chọi với quá nhiều kẻ thù của nhà vua. Vào lúc đêm muộn, vào giờ của sói, các lãnh chúa còn lại rời khỏi phòng hội đồng, bỏ lại một mình Maegor ngồi trầm tư. Sáng sớm ngày hôm sau, họ thấy ông ngồi chết trên Ngai Sắt, chiếc áo choàng thấm đẫm máu, hai cánh tay bị rạch bởi những chiếc gươm trên Ngai Sắt.
Và đó là kết thúc của Maegor Tàn Bạo. Ông ấy chết như thế nào vẫn là vấn đề gây tranh cãi. Dù cho những ca sĩ làm cho chúng ta tin rằng chính Ngai Sắt đã giết ông ta, một số người nghi ngờ hội Vệ Vương của ông, và một số nghĩ rằng do những người thợ điêu khắc mà nhà vua đã giết hụt và cũng là những người biết những bí mật của tòa Red Keep. Nhưng có lẽ hợp lý hơn cả là giả thiết rằng nhà vua đã thà tự sát còn hơn là chịu thua trận. Dù cho sự thật có thế nào, kỷ nguyên đã kết thúc theo cái cách duy nhất có thể sau 6 năm kinh hoàng mà Maegor cai trị. Nhưng kỷ nguyên của người cháu ông sẽ cố gắng chữa lành những vết thương mà ông đã gây ra cho Bảy Vương Quốc.
Những người vợ của Maegor Tàn Bạo:
Ceryse thuộc gia tộc Hightower:
Ceryse là con gái của Martyn Hightower, lãnh chúa Oldtown. Nàng được tiến cử bởi cậu mình, Tu Sĩ Tối Cao, sau khi ông phản đối hôn ước giữa hoàng tử Maegor 13 tuổi với đứa cháu gái mới sinh của Maegor, công chúa Rhaena. Ceryse và Maegor thành hôn vào năm 25 AC. Hoàng tử được đề cập đến là đã tận hưởng cuộc hôn nhân của mình 1 tá lần ngay đêm tân hôn, nhưng lại chẳng có đứa con nào được sinh ra sau đêm đó. Ông nhanh chóng mệt mỏi với việc Celyse không thể sinh cho mình một người thừa kế và bắt đầu đi kiếm những cô vợ mới. Ceryse chết năm 45 AC, bị một trận ốm bất ngờ, dù cho có những tin đồn rằng bà bị giết theo lệnh của nhà vua.
Alys thuộc gia tộc Harroway:
Alys là con gái của Lucas Harroway, lãnh chúa mới của Harrenhall. Một đám cưới bí mật được tổ chức vào năm 39 AC, khi Maegor còn là Cánh Tay phải, dẫn đến cuộc du hành của Maegor đến Pentos. Alys trở thành nữ hoàng sau khi Maegor mang nàng về từ Pentos. Nàng trở thành người vợ đầu tiên mang bầu với nhà vua vào năm 48 AC, nhưng bị sảy thai không lâu sau đó. Thứ được lôi ra từ trong tử cung của nàng là một thứ quái dị: không có mắt và xoắn vặn, và trong cơn thịnh nộ, Maegor đổ lỗi và xử tử hết những bà mụ, bà sơ, và cả Đại Học Sĩ Desmond. Tuy nhiên, Tyranna đã thuyết phục nhà vua rằng đứa bé là sản phẩm từ một cuộc ngoại tình vụng trộm của Alys, dẫn đến cái chết của nữ hoàng Alys, những người tùy tùng, cha của nàng và cũng là Cánh Tay phải của ông, lãnh chúa Lucas, và tất cả những người nhà Harroway hay có họ hàng với nhà Harroway mà vua Maegor tìm ra được suốt từ King’s Landing đến Harrenhall. Lãnh chúa Edwell Celtigar được phong chức Cánh Tay phải sau đó.
Tyanna thuộc vùng Tower:
Tyranna là người đáng sợ nhất trong số những bà vợ của Vua Maegor. Người ta đồn rằng nàng là con gái của một pháp sư ở Pentos, nàng từng là một vũ công ở quán rượu rồi trở thành gái giang hồ. Người ta kể rằng nàng từng luyện tập pháp thuật và giả kim thuật. Nàng được gả cho nhà vua vào năm 42 AC, nhưng chuyện giường chiếu cũng vô sinh như những người khác. Được một số người gọi là “con quạ của nhà vua”, nàng được kính sợ bởi khả năng moi ra những bí mật và phụng sự với tư cách “bà chủ của những lời thì thầm”. Nàng thậm chí còn từng thú tội và nhận trách nhiệm của mình cho những quái thai được sinh ra bởi Maegor, thừa nhận rằng nàng đã đầu độc các bà vợ khác của ông. Nàng bị giết bởi chính tay Maegor vào năm 48 AC, tim của nàng bị moi ra bằng thanh kiếm Blackfyre và ném cho chó.
Những Bà Vợ Đen Tối
Vào năm 47 AC, Maegor cưới ba bà vợ cùng một lúc trong một lễ thành hôn- tất cả những người đều đã chứng tỏ được khả năng sinh sản, và tất cả đều là những góa phụ đã mất chồng bởi những cuộc chiến tranh của Maegor hoặc là do chính tay ông ta giết. Họ là:
Elinor thuộc gia tộc Costayne
Elinor là người trẻ nhất trong Những Bà Vợ Đen Tối, mặc dù nàng đã 19 tuổi khi thành hôn, nàng đã kịp sinh cho chồng mình, Ser Theo Bolling, ba người con. Ser Theo bị bắt bởi các hiệp sĩ thuộc đội Vệ Vương, bị buộc tội mưu phản cùng với Nữ hoàng Allys để đưa con trai bà, hoàng tử Jaehaerys, lên ngôi, và rồi bị xử tử – tất cả chỉ trong 1 ngày. Sau bảy ngày khóc than, Elinor được triệu lên để thành hôn với Maegor. Nàng cũng mang thai, và cũng giống như Alys trước kia, nàng sinh hạ một quái thai được kể lại rằng không có mắt và có những cái cánh nhỏ. Tuy nhiên, nàng sống sót qua vụ quái thai này, và trở thành một trong số 2 bà vợ sống sót được với nhà vua.
Rhaena thuộc gia tộc Targaryen
Khi hoàng tử Aegon bị giết bởi Maegor trong trận Trận Chiến Phía Dưới Mắt Thần, Rhaene tị nạn ở đảo Fair dưới sự bảo hộ của lãnh chúa Farman, người đã che giấu nàng và hai người con gái sinh đôi. Tuy nhiên, Tyranna đã tìm ra hai đứa con gái sinh đôi, và sau đó Rhaena bị ép phải cưới Maegor. Maegor phong cho con gái của bà, Aerea, là người thừa kế khi tước quyền thừa kế của Jaehaerys, người con trai còn sống sót của nữ hoàng Alyssa. Cùng với Elinor, Rhaena là người vợ còn lại sống sót được với Maegor.
Jeyne thuộc gia tộc Westerling
Cao và mảnh khảnh, Quý cô Jeyne được gả cho lãnh chúa Alyn Tarbeck, người đã chết cùng với phe phản loạn tại Trận Chiến Phía Dưới Mắt Thần. Sinh hạ một đứa con sau khi chồng chết, nàng chứng tỏ được khả năng sinh sản và bị bắt bởi con trai của lãnh chúa Casterly Rock khi nhà vua ra lệnh. Vào năm 47 AC, nàng mang thai, nhưng 3 tháng trước hạn sinh nở, nàng trở dạ, và nàng sinh ra thêm một con quái vật sơ sinh nữa. Nàng không sống sót được lâu với đứa bé.