Trò chơi vương quyền – Đảo Sắt và Gia tộc Greyjoy

Trò chơi vương quyền – Đảo Sắt và Gia tộc Greyjoy

Tựa sách: Thế giới của Băng và Lửa (tựa gốc: The World of Ice & Fire)

Tác giả: George. R.R. Martin

Nhóm dịch: Bapstory.net

Đại Học Sỹ Hake kể lại rằng những vị vua của Gia Tộc Hoare đều “tóc đen, mắt đen, và tim cũng đen”. Những kẻ thù của họ khẳng định rằng máu của họ cũng đen luôn, bị nhuộm đen bởi “sự bẩn thỉu của bọn Andalos”, bởi vì ban đầu rất nhiều vị vua nhà Hoare lấy con gái của người Andalos làm vợ. Những người con đảo sắt có nước muối trong huyết quản của mình, những tu sĩ của Thần Chết Chìm khẳng định, những người Hoare máu đen là những vị vua giả, không được thần linh ủng hộ và cần phải bị hạ bệ.

Rất nhiều người đã cố gắng làm điều đó trong nhiều thế kỷ, như Haereg đã đề cập trong nhiều ghi chép chi tiết. Chẳng có ai thành công. Thứ mà gia tộc Hoare thiếu là lòng can đảm nhưng họ bù đắp lại bằng sự xảo quyệt và tàn bạo. Rất ít chư hầu của họ thực sự yêu mến họ, nhưng hầu hết đều có lí do để sợ hãi những cơn thịnh nộ từ họ. Bản thân những cái tên của họ cũng làm chúng ta liên tưởng đến bản chất của họ, suốt lịch sử hàng trăm năm. Wulfgar Kẻ Tạo Ra Góa Phụ. Horgan Sát Tu Sĩ. Fergon Hung Tợn. Othgar Vô Hồn. Othgar Ái Quỷ. Craghorn Nụ Cười Đỏ. Những tu sĩ của Thần Chết Chìm phủ nhận tất cả họ.

Liệu những vị vua của gia tộc Hoare có thực sự báng bổ thần thánh như những người sùng đạo nói? Hake tìn rằng họ đúng như thế, nhưng Đại Học Sỹ Haereg lại có một góc nhìn hoàn toàn khác, khẳng định rằng tội ác thực sự của những vị vua “hắc huyết” không phải nằm ở chỗ thiếu đức tin hay thờ phụng quỷ dữ, mà là ở lòng vị tha. Vì chính ở thời gia tộc Hoare mà Hội Đức Tin của người Andalos được đặt chân tới Quần Đảo Sắt lần đầu tiên.

Được khích lệ bởi những nữ hoàng Andalos, những vị vua này ban cho những bà sơ và thầy tu sự bảo hộ của mình, và cho phép họ di chuyển giữa những hòn đảo, truyền bá Thất Diện Giáo. Điện thờ đầu tiên tại Quần Đảo Sắt được xây dựng tại đảo Great Wyk trong thời của Wulfgar Kẻ Tạo Ra Góa Phụ. Khi đứa chắt trai của ông ta là Horgan cho phép việc xây dựng một điện thờ thứ hai tại Old Wyk, nơi hội chọn vua từng được tổ chức vào thời xa xưa, cả hòn đảo đã nổi dậy trong một cuộc phản loạn đẫm máu, được kích thích bởi các tu sĩ. Điện thờ đã bị thiêu rụi, những thầy tu bị xé ra từng mảnh, những người thờ Thất Diện Thần bị lôi ra biển và nhấn chìm, để họ có thể lấy lại đức tin của mình. Để trả đũa điều này, Haereg bày tỏ rằng, Horgan Hoare bắt đầu thảm sát các tu sĩ Thần Chết Chìm.

Những vị vua Hoare cũng không khuyến khích việc đi cướp bóc nữa. Thay vì cướp bóc, họ thông thương nhiều hơn. Vẫn có những mỏ quặng sắt rất trù phú có thể tìm thấy bên dưới những ngọn đồi tại Great Wyk, Orkmont, Harlaw, và Pyke, có cả chì và thiếc nữa. Nhu cầu của dân đảo sắt cần gỗ để đóng những con tàu vẫn rất lớn, nhưng họ không còn đủ sức mạnh để có thể thích lấy gỗ ở đâu thì lấy tùy ý nữa. Thay vào đó, họ đổi sắt lấy gỗ. Và khi mùa đông đến và những cơn gió lạnh bắt đầu thổi, những quặng sắt đem đến cho gia tộc Hoare tiền bạc để mua lúa mạch, lúa mỳ và củ cải để nuôi sống dân mình (và thịt bò và thịt lợn cho riêng gia tộc họ nữa). “Trả cái giá sắt” giờ mang một cái nghĩa mới… điều mà rất nhiều người đảo sắt thấy tiếc nuối và những tu sĩ thì chế nhạo như một sự sỉ nhục.

Tận cùng tuyệt vọng cho quyền lực và niềm kiêu hãnh của dân đảo sắt là ở triều đại của ba cha con nhà Harmund. Tại quần đảo, họ được nhớ đến nhất với cái tên Harmund Chủ Nhà, Harmund Mặc Cả và Harmund Đẹp Trai. Harmund Chủ Nhà là vị vua đầu tiên của Quần Đảo Sắt biết đọc. Ông chào đón những người hành hương và thương nhân từ những nơi xa xôi trên thế giới tới lâu đài của mình tại Great Wyk, rất yêu quý sách, và bảo hộ cho các thầy tu cũng như bà sơ.

Con trai ông là Harmund Mặc Cả cũng chia sẻ tình yêu với sách của ông, và cũng được biết đến là người rất thích du ngoạn đây đó. Ông là vị vua đầu tiên của Quần Đảo Sắt ghé thăm những vùng đất xanh mà không cầm kiếm trên tay. Từng trải qua nhưng năm tháng tuổi thơ dưới sự giám hộ của Gia Tộc Lannister, Harmund Đệ nhị đã trở về Casterly Rock với cương vị một vị vua và lấy Quý Cô Lelia Lannister, con gái của Vua vùng Rock và được mệnh danh là “bông hoa đẹp nhất phương Tây”, làm vợ. Trong những chuyến hành trình sau này, ông ghé thăm Highgarden và Oldtown, để thương thảo với những vua chúa và những thương nhân lớn nơi đây.

Những người con trai của ông được nuôi dạy bởi hoặc là Hội Đức Tin, hoặc là một tổ chức tương tự của riêng Vua Harmund. Sau khi ông chết, người con cả đã kế thừa ngôi vua. Harmund Đẹp Trai, (một số người nói rằng được thừa hưởng từ bà mẹ Lannister của ông, Nữ Hoàng Lelia) đã tuyên bố rằng những tên cướp lang bạt sẽ bị treo cổ giống như những tên cướp biển thay vì được tung hô, và chính thức bãi bỏ luật lấy vợ muối, tuyên bố những đứa con từ những cuộc hôn nhân như thế này sẽ bị coi là con hoang và không có quyền thừa kế. Ông cũng đang xem xét một giải pháp để chấm dứt chế độ nô lệ trên quần đảo khi một tu sĩ tên là Shrike bắt đầu thuyết giáo ông.

Những tu sĩ khác thì kêu gào phản đối, và những lãnh chúa của quần đảo cũng đồng tình. Chỉ có những thầy tu Thất Diện giáo và những người tôn thờ họ là ủng hộ Vua Harmund, và họ bị đè bẹp chỉ trong vòng hai tuần, hầu như không đổ máu. Tuy nhiên, những gì xảy ra tiếp theo thì lại vượt qua cả mức đổ máu. Đích thân Shrike giật đứt lưỡi của vị vua bị phế truất, để hắn không bao giờ còn có thể phun ra những lời “dối trá và báng bổ”. Harmund cũng bị chọc mù mắt, và bị cắt mũi, để “tất cả có thể nhìn thấy hắn là một con quái vật như thế nào”.

Thay thế ông, những lãnh chúa và tu sĩ phong người em trai của ông là Hagon kế vị. Vị vua mới giải tán Hội Đức Tin, bãi bỏ những sắc lệnh của Harmund, và trục xuất tất cả những thầy tu và bà sơ từ thời cha mình. Chỉ trong vòng 2 tuần, tất cả điện thờ trên toàn Quần Đảo Sắt bị thiêu rụi.

Vua Hagon, rất nhanh chóng được gọi bằng cái tên Hagon Vô Cảm, ông thậm chí còn cho phép việc cắt xẻo chính người mẹ của mình, Nữ Hoàng Lelia, “con điếm” Lannister bị buộc tội bởi Shrike là đã xúi giục chồng và các con mình quay lưng lại với những vị thần linh của họ. Môi, tai, và mí mắt của bà bị cắt bỏ và lưỡi bà bị giật ra bằng một cái kìm nóng, sau đó bà bị trói vào một chiếc thuyền lớn và tống về Lannisport. Vua vùng Rock, cháu của bà, đã vô cùng tức giận với sự tàn bạo này tới mức ông đã hiệu triệu những chư hầu của mình.

Dù cho Harmund Đệ Nhị chấp nhận Thất Diện Thần là tín ngưỡng thực sự của mình, ông cũng vẫn tiếp tục vinh danh Thần Chết Chìm, và khi ông trở về Great Wyk và nói chuyện thoải mái về “Tám Vị Thần”, và tuyên bố rằng một bức tượng của Thần Chết Chìm sẽ được dựng lên ở tất cả cửa tại mỗi điện thờ. Điều này chẳng làm hài lòng các tu sĩ Thần Chết Chìm hay các thầy tu Thất Diện Giáo và bị phủ nhận bởi cả hai bên. Trong một động thái nhắm xoa dịu họ, nhà vua hủy bỏ tuyên bố của mình và tuyên bố lại rằng thần linh chỉ có bảy mặt… nhưng Thần Chết Chìm là một trong số đó, chính là Thần Người Lạ.

Cuộc chiến nổ ra sau đó đã khiến mười ngàn người chết, ba phần tư số đó là dân đảo sắt. Vào năm thứ bảy của cuộc chiến, những người westerland đã đặt chân lên đảo Great Wyk, đập tan đội quân của Hagon trên chiến trường, và chiếm lâu đài của ông. Hagon Vô Cảm bị cắt xẻo theo đúng những gì mẹ ông đã phải chịu và sau đó bị treo cổ. Ser Aubrey Crakehall, chỉ huy quân đội Lannister, ra lệnh rằng lâu đài Hoare phải bị san phẳng, nhưng khi người của ông đang vơ vét của cải, họ bắt gặp Harmund Đẹp Trai trong một căn hầm. Crakehall có ý định phục hồi ngôi vị cho Harmund, Haereg đã đề cập như vậy, nhưng vị vua cũ đã mù lòa, tàn phế và nửa tỉnh nửa điên sau khi bị giam cầm quá lâu. Ser Aubrey đành ban cho ông ta “cái chết nhân đạo”, mang cho Harmund một cốc rượu pha sữa anh túc. Sau đó, ông đã làm một việc dại dột và điên khùng, ông quyết định chiếm lấy ngôi vua của Quần Đảo Sắt.

Điều này làm mất lòng cả dân đảo sắt lẫn gia tộc Lannister. Khi tin tức bay tới Casterly Rock, nhà vua đã gọi toàn bộ những chiến thuyền của mình trở về, bỏ mặc Crakehall lại tự lo liệu lấy. Không có quyền lực và sự giàu có của gia tộc Lannister hậu thuẫn, “Vua Aubrey” nhanh chóng nhận thấy uy quyền của mình sụp đổ. Triều đại của ông kéo dài không tới nửa năm cho tới khi ông bị bắt và bị hiến tế cho biển theo lệnh của chính Shrike.

Cuộc chiến giữa dân đảo sắt và dân phương Tây diễn ra rời rạc trong suốt 5 năm tiếp theo, cuối cùng thì cũng kết thúc bằng một nền hòa bình trống rỗng, để lại Quần Đảo Sắt kiệt quệ, bị thiêu rụi, và tan tác. Mùa đông đó thực sự dài và khắc nghiệt, và điều được nhớ đến nhất ở quần đảo là Nạn Đói Mùa Đông. Hake đã kể lại rằng số người dân đảo sắt chết đói mùa đông đó nhiều gấp ba lần so với số người chết trong cuộc chiến trước đó.

Phải mất nhiều thế kỷ sau, Quần Đảo Sắt mới có thể phục hồi, một quá trình dài và chậm chạp cố gắng leo lên quyền lực và sự thịnh vượng năm xưa. Về những vị vua cai trị trong những triều đại ảm đạm này, chúng ta không nên phán xét. Rất nhiều trong số đó chỉ là con rối của những lãnh chúa hay những tu sĩ. Một số thì giống với những tên cướp từ thời Kỷ Anh Hùng, những người như Harrag Hoare và con trai ông là Ravos Kẻ Cưỡng Hiếp đã cướp phá Phương Bắc trong những năm cai trị tàn bạo của Sói Đói Khát, nhưng họ rất hiếm, và còn xa mới bì kịp những người tiền bối.

Cả cướp phá và thông thương đều đóng vai trò quan trọng trong việc phục hưng niềm kiêu hãnh và quyền lực của quần đảo. Những vùng đất khác giờ đây đã đóng được những con thuyền lớn và mạnh mẽ hơn cả người đảo sắt, nhưng không đâu sản sinh ra được những thủy thủ can đảm hơn. Những thương nhân và lái buôn đi thuyền từ Lordsport đảo Pyke và những bến cảng các đảo Great Wyk, Harlaw, và Orkmont tỏa ra khắp nơi trên biển, cập bến Lannisport, Oldtown, và Những Thành Phố Tự Do, trở về với những kho báu quý giá mà tổ tiên họ chưa bao giờ dám mơ tới.

Vua Harwyn Hoare

Những màn cướp phá cũng vẫn tiếp diễn… nhưng “những con sói biển cả” không còn đi săn mồi gần nhà, vì những vị vua vùng đất xanh đã quá mạnh để có thể chọc giận. Thay vào đó, họ tìm thấy những con mồi ở những vùng biển xa hơn, ở Quần Đảo Rắn và vùng Stepstone và dọc bờ biển vùng Disputed Land. Một số thì đi làm lính đánh thuê, chiến đấu cho nơi này hay nơi khác tại Những Thành Phố Tự Do trong những cuộc chiến qua lại không có hồi kết giữa họ.

Trong số đó có Harwyn Hoare, người con trai thứ ba của Vua Qhorwyn Xảo Quyệt. Một vị vua thông minh và phi thường, Qhorwyn đã giúp cả triều đại mình tích lũy sự giàu có và tránh những cuộc chiến. “Chiến tranh không tốt cho thương mại” ông nói, cho dù ông đã nhân đôi, rồi sau đó nhân ba quy mô hạm đội tàu của mình và ra lệnh cho những thợ rèn làm thêm nhiều áo giáp, kiếm và rìu. “Sự yếu đuối sẽ mời gọi những kẻ tấn công,” Qhorwyn tuyên bố. “Để có được hòa bình, chúng ta cần phải mạnh mẽ”.

Con trai ông là Harwyn khá vô dụng trong thời bình, nhưng rất có năng khiếu với quân sự và những chiếc áo giáp mà cha mình rèn ra. Một đứa bé hiếu chiến, tất cả những ghi chép đều nói vậy, và đứng thứ ba trong danh sách thừa kế, Harwyn Hoare được phái đi biển tử rất sớm. Ông ra khơi cùng một toán cướp ở Stepstone, ghé thăm Volantis, Tyrosh, và Braavos, tình nguyện trở thành một người làm vườn tại Lys, dành hai năm ở Quần Đảo Rắn làm tù nhân của một vị vua hải tặc, gia nhập một hội lính đánh thuê tại Dispute Land, và chiến đấu vài trận với tư cách một thành viên của hội Những Đứa Con Thứ.

Khi Harwyn trở về Quần Đảo Sắt, ông thấy cha mình là Qhorwyn đang hấp hối, và người anh cả đã chết hai năm trước vì bệnh vảy xám. Vẫn còn một người anh thứ hai nữa cản đường Harwyn đến với ngôi vua, và cái chết bất ngờ của ông ta khi nhà vua còn chưa kịp trút hơi thở cuối cùng vẫn còn là vấn đề nghi vấn cho tới ngày nay. Tất cả những người có mặt tại thời điểm Harlan chết đều khẳng định rằng đó là một tai nạn, do bị ngã từ trên lưng ngựa, nhưng mà dĩ nhiên nếu nói khác đi thì họ sẽ phải trả giá bằng mạng sống. Bên ngoài Quần Đảo Sắt, người ta đồn đoán rất nhiều rằng Hoàng Tử Harwyn chính là người đứng sau cái chết của anh trai mình. Một số khẳng định rằng ông ta đã đích thân gây ra tội ác này, một số thì nghĩ rằng Harlan bị giết bởi một Vô Diện Nhân từ Braavos.

Vua Qhorwyn chết sau vị hoàng tử sáu ngày, để lại cho người con thứ ba nối ngôi. Với tên gọi Harwyn Bàn Tay Sắt, ông sớm ghi danh mình vào sử sách toàn Bảy Vương Quốc bằng máu.

Khi vị vua mới ghé thăm những xưởng đóng tàu của cha mình, ông tuyên bố rằng “những chiếc tàu lớn đóng ra là để ra khơi.” Khi ông tới thăm kho vũ khí hoàng gia, ông công bố rằng, “Những lưỡi kiếm làm ra là để nếm máu.” Vua Qhorwyn thường nói rằng sự yếu đuối mời gọi những kẻ tấn công. Khi con trai ông phóng ánh mắt nhìn qua bên kia Vịnh Người Sắt, ông chỉ nhìn thấy sự yếu đuối và bất ổn ở vùng riverland, nơi những lãnh chúa vùng Trident đang phẫn nộ dưới gót giày của vị Vua Bão, Arrec Durrandon, ở tận Storm’s End.  

Harwyn tập hợp một lực lượng và dẫn quân băng qua vịnh trên một trăm chiến thuyền lớn do cha mình đóng. Cập bến ở phía Bắc Seagard mà không hề gặp phải sự kháng cự nào, họ vác những chiếc thuyền lên bờ và hành quân tới dòng Blue Fork vùng Trident, và chèo thuyền xuôi dòng mang theo lửa và kiếm. Một vài lãnh chúa vùng sông dấy binh chống cự lại họ, nhưng hầu hết thì không, vì họ có rất ít lòng trung thành hay sự yêu mến dành cho vị lãnh chúa bảo hộ ở vùng stormland. Vào thời đó, lính đảo sắt được cho rằng rất dũng mãnh trên biển nhưng rất dễ bị hạ gục trên đất liền. Nhưng Harwyn Hoare không giống với những lính đảo sắt khác. Đã được rèn luyện ở Disputed Land, ông đã chứng minh mình chiến đấu trên cạn xuất sắc không thua gì trên biển, hạ đo ván mọi kẻ thù. Sau khi ông giáng cho gia tộc Blackwood một thất bại tan nát, rất nhiều lãnh chúa vùng Trident đã thề trung thành với ông.

Tại Fairmarket, Harwyn đối mặt với Arrec Durrandon, vị Vua Bão trẻ, dẫn đầu một đội quân đông gấp rưỡi của ông… những quân stormland ốm yếu, mệt mỏi và xa nhà, quân đảo sắt cùng quân riverland đã đập tan họ. Vua Arrec mất hai người em trai và một nửa quân đội, và phải rất may mắn mới thoát chết. Khi ông tháo chạy về phương nam, dân đen tại những vùng sông nổi dậy, và những đội quân thường trú của ông bị đánh đuổi đi hoặc bị thảm sát. Vùng sông rộng lớn và phì nhiêu và tất cả của cải nơi đây chuyển giao từ tay Storm’s End sang dân đảo sắt.

Bằng một cuộc tấn công táo bạo, Harwyn Bàn Tay Sắt đã gia tăng của cải của mình lên gấp mười lần và khiến Quần Đảo Sắt một lần nữa trở thành thế lực đáng sợ. Những lãnh chúa vùng sông đã gia nhập cùng ông với hy vọng có thể tự giải phóng mình khỏi gia tộc Durrandon sớm nhận ra rằng chủ nhân mới của mình còn tàn bạo hơn và tham lam hơn cả những người chủ cũ. Harwyn đã cai trị những lãnh địa của mình với một bàn tay cứng rắn cho tới tận ngày ông chết, dành thời gian ở vùng sông còn lâu hơn nhiều so với thời gian ở quần đảo sắt, hành quân từ đầu này tới đầu kia dòng Trident, dẫn đầu mội đội quân tham lam và tàn bạo, dò la bất cứ âm mưu tạo phản nào, thu thuế, đồ cống nạp và những cô vợ muối. “Cung điện của ông là lều dã chiến, ngai của ông là yên ngựa”, người ta nói về ông như vậy.

Con trai ông là Halleck, người kế vị khi Bàn Tay Sắt chết ở tuổi 64, là một người thú tính y hệt. Halleck chỉ trở về Quần Đảo Sắt ba lần trong suốt cả triều đại của mình, và dành không tới hai năm ở đó. Dù cho ông vẫn tự nhận mình là dân đảo sắt, thờ phụng Thần Chết Chìm, và luôn giữ ba tu sĩ bên mình, vẫn có nhiều phần Trident bên trong Halleck Hoare hơn là muối biển, và ông dường như chỉ xem quần đảo như là một nguồn cung cấp vũ khí, tàu thuyền và binh lính. Triều đại của ông thậm chí còn đẫm máu hơn cả cha mình, nhưng lại kém thành công hơn, được ghi dấu ấn bởi những cuộc chiến bất thành với người phương Tây và người stormland, và có không ít hơn ba lần nỗ lực bất thành chiếm vùng Vale, tất cả những lần đó đều kết thúc trong thảm họa ngay tại Cổng Máu.

Cũng như cha mình, Vua Halleck dành phần lớn thời gian triều đại mình trong lều chiến, trên những chiến trường. Khi không trong thời chiến, ông cai trị vương quốc rộng lớn của mình trong một tòa tháp nhỏ tại Fairmarket, trung tâm cùng riverland, ngay gần bên nơi đã diễn ra chiến thắng vĩ đại nhất của cha mình.

Con trai của ông thì lại yêu cầu một nơi cai trị huy hoàng hơn thế, và dành phần lớn thời gian cai trị của mình chỉ để xây dựng nơi đó. Nhưng câu chuyện về Harren Đen Tối, và về việc xây dựng Harrenhal, sẽ được kể ở một chương khác.

Ngọn lửa rồng đã thiêu rụi Harrenhal cũng đặt luôn dấu chấm hết cho những giấc mơ của Vua Harren, ách thống trị của quân đảo sắt tại vùng sông, và “dòng dõi đen” của gia tộc Hoare.

About The Author

Ngo David

Power is Power