Trò chơi vương quyền – Đảo Sắt và Gia tộc Greyjoy

Trò chơi vương quyền – Đảo Sắt và Gia tộc Greyjoy

Tựa sách: Thế giới của Băng và Lửa (tựa gốc: The World of Ice & Fire)

Tác giả: George. R.R. Martin

Nhóm dịch: Bapstory.net

Phải mất thêm một thế kỷ nữa thì con thủy quái mới thức giấc, thế nhưng những giấc mơ thì không bao giờ chết, vì những tu sĩ vẫn quỳ gối bên bờ biển muối thuyết giáo về Kiểu Cách Cũ, trong khi tại hàng trăm nhà thổ gần các cầu cảng và trong các quán rượu của dân đi biển, những người già vẫn kể những câu chuyện về ngày xưa, thời mà dân đảo sắt còn giàu có và kiêu hãnh, và mỗi người chèo thuyền đều có một tá vợ muối ủ ấm giường mình vào ban đêm. Rất nhiều những cậu trai và thanh niên trẻ mê mẩn những câu chuyện kiểu này, thèm khát những vinh quang của đời cướp biển.

Một trong số đó là Dalton Greyjoy, người con trai trẻ tuổi hoang dã và là người thừa kế của Pyke và Quần Đảo Sắt. Hake viết về cậu ta như sau: “Cậu ta chỉ đam mê ba điều: biển cả, thanh gươm của mình, và phụ nữ”. Một đứa trẻ can đảm, cứng rắn và nóng tính, người ta nói rằng cậu biết chèo thuyền từ khi lên năm và bắt đầu đi cướp từ khi lên mười, ra khơi cùng ông chú mình tới Quần Đảo Rắn cướp phá những thị trấn cướp biển.

Những tên cướp biển của Thuỷ quái đỏ

Ở tuổi mười bốn, Dalton Greyjoy đã chèo thuyền tới tận Old Ghis, tham gia hàng tá trận chiến, và cướp về được bốn cô vợ muối. Binh lính của cậu yêu mến cậu (nhiều hơn so với mấy cô vợ muối yêu mến cậu, bởi vì cậu rất chóng chán phụ nữ). Tình yêu của cậu là thanh kiếm của mình, một thành trường kiếm bằng thép Valyria cậu đoạt được từ một tên cướp biển đã chết và đặt tên nó là Hoàng Hôn. Vào năm mười lăm tuổi, trong khi đang chiến đấu tại vùng Stepstone theo một thoả thuận đánh thuê, cậu chứng kiến chú mình bị giết và cũng đã trả thù được cho ông, nhưng cậu bị hàng tá vết thương và thoát ra khỏi trận chiến trong tình trạng từ đỉnh đầu đến gót chân sũng máu. Kể từ ngày đó về sau, người ta gọi cậu là Thủy Quái Đỏ.

Vào cuối năm đó, cậu nghe tin về cái chết của cha mình khi đang ở Stepstone, và Thủy Quái Đỏ ngồi lên Ngai Hải Thạch làm Lãnh Chúa của Quần Đảo Sắt. Cậu bắt đầu đóng những chiếc thuyền lớn, rèn vũ khí, và huấn luyện binh sĩ. Khi được hỏi nguyên do, vị lãnh chúa trẻ trả lời, “Cơn bão đang tới”.

Cơn bão mà cậu đã tiên liệu trước xảy ra vào năm sau đó, khi Vua Viserys Targaryen Đệ Nhất chết trong giấc ngủ tại Xích Thành ở King’s Landing. Con gái ông là Rhaenyra và đứa em trai cùng cha khác mẹ của nàng là Aegon cùng tranh giành Ngai Sắt, và một loạt những trận chiến, những cuộc cưỡng hiếp và ám sát đẫm máu mang tên Vũ Điệu Bầy Rồng bắt đầu. Khi tin tức bay về Pyke, người ta nói rằng Thủy Quái Đỏ đã cười vang.

Trong suốt cuộc chiến, Công Chúa Rhaenyra và phe đen của mình chiếm lợi thế lớn trên biển, vì trong số những người ủng hộ nàng có Corlys Velaryon, Lãnh Chúa vùng Tides, Rắn Biển huyền thoại, chỉ huy hạm đội tàu chiến của gia tộc Velaryon tại Driftmark. Hy vọng có thể đối phó với điều này, hội đồng phe xanh của Vua Aegon II tìm tới đảo Pyke, đề nghị cho Lãnh Chúa Dalton một chân trong tiểu hội đồng với tư cách đô đốc hải quân của đế quốc nếu ông đem đội chiến thuyền của mình vòng qua Westeros tham chiến đối đầu với hạm đội của Rắn Biển. Đó là một đề nghị béo bở, và hầu hết sẽ nhào ngay vào, nhưng Lãnh Chúa Dalton là một người sắc sảo hiếm có ở một cái tuổi trẻ như vậy và ông đã chọn chờ đợi để xem Công Chúa Rhaenyra sẽ đưa ra đề nghị gì.

Khi đề nghị của Công Chúa Rhaenyra được gửi đến, nó khiến ông thích thú hơn nhiều. Phe đen không cần ông phải dẫn hạm đội thuyền của mình chạy vòng qua Westeros để chiến đấu tại biển hẹp, một lựa chọn quá là may rủi. Công chúa chỉ đề nghị rằng ông sẽ chiến đấu chống lại những kẻ thù của nàng. Trong số những kẻ thù này có gia tộc Lannister của Casterly Rock, vùng đất gần với quần đảo và khá yếu đuối. Lãnh chúa Jason Lannister đã mang phần lớn kỵ sỹ, cung thủ và những chiến binh tinh nhuệ nhất hành quân về phía Đông để tấn công những đồng minh của Rhaenyra tại vùng sông, bỏ lại vùng westerland rất mỏng manh trong phòng ngự. Lãnh Chúa Dalton đã nhìn thấy cơ hội.

Trong khi Lãnh Chúa Jason chết trong trận chiến tại vùng sông và lực lượng của ông bị hao tổn dần sau mỗi trận chiến với những tướng chỉ huy nối tiếp nhau, Thủy Quái Đỏ cùng lính đảo sắt tràn vào vùng westerland như một bầy sói tràn vào một bầy cừu. Bản thân Casterly Rock vẫn là quá mạnh với họ, một khi góa phụ của Lãnh Chúa Jason là Johanna đã đóng chặt cổng thành, nhưng lính đảo sắt thiêu trụi hạm đội tàu của gia tộc Lannister và cướp phá cảng Lannisport, mang về cơ man là vàng, lúa mì, hàng hóa, và bắt hàng trăm phụ nữ và thiếu nữ về làm vợ muối, bao gồm cả cô tình nhân yêu thích của Lãnh Chúa Jason và đứa con gái của họ.

Những cuộc cướp phá cứ thế tiếp diễn. Những chiếc thuyền lớn chèo lên và xuống dọc những bờ biển vùng westerland, cướp phá như họ từng làm vào những ngày xưa. Đích thân Thủy Quái Đỏ dẫn đầu những cuộc tấn công và chiếm được Kayce. Faircastle thất thủ, và cùng với đó là Đảo Fair giàu có. Lãnh chúa Dalton cướp bốn trong số những đứa con gái của Lãnh chúa Farman làm vợ muối và nhường cô thứ năm – “cô mộc mạc nhất”- cho người em trai mình là Veron.

Trong gần hai năm sau, Thủy Quái Đỏ cai trị vùng Biển Hoàng Hôn giống như những bậc tổ tiên ông đã làm từ thuở xa xưa, trong khi đâu đó tại Westeros những đội quân hùng mạnh hành quân và đối đầu nhau và những con rồng lộn nhào trên bầu trởi, lao vào nhau trong những trận đánh đẫm máu.

Tuy nhiên, mọi cuộc chiến rồi đều phải đến lúc kết thúc, và Vũ Điệu Bầy Rồng cũng vậy. Công Chúa Rhaenyra chết, rồi sau đó tới Aegon II. Vào thời đó, hầu hết những con rồng của gia tộc Targaryen cũng đã chết, cùng với hàng chục lãnh chúa lớn nhỏ, hàng trăm hiệp sỹ cao quý, và hàng vạn dân thường. Những lực lượng còn lại của phe đen và phe xanh đồng ý thỏa hiệp, và người con trai nhỏ tuổi của Rhaenyra được lên ngôi làm Vua Aegon III và được gả cho con gái của Vua Aegon II là Jaehaera.

Tuy nhiên, hòa bình ở King’s Landing không đồng nghĩa với hòa bình ở phía Tây. Thủy Quái Đỏ không hề giảm đi sự thèm khát chiến tranh. Khi hội đồng nhiếp chính cai trị nhân danh vị vua nhỏ tuổi ra lệnh cho ông chấm dứt những vụ cướp, ông vẫn tiếp tục như thường.

Cuối cùng, một người phụ nữ mới chính là người đã khiến Thủy Quái Đỏ phải dừng tay. Một cô gái mà chúng ta chỉ biết tên là Tess đã cắt cổ Lãnh chúa Dalton bằng một con dao găm khi ông ta đang ngủ trên giường của Lãnh chúa Farman tại Faircastle, rồi tự gieo mình xuống biển.

Thủy Quái Đỏ chưa từng có vợ đá. Những người thừa kế gần nhất là những đứa con muối, những đứa trẻ được sinh ra bởi rất nhiều những bà vợ muối của ông. Chỉ trong vòng vài giờ sau khi ông chết, một cuộc đấu đá đẫm máu tranh giành quyền kế vị đã nổ ra. Và thậm chí trước cả khi những trận chiến nổ ra tại đảo Old Wyk và Pyke, dân thường tại Đảo Fair đã nổi dậy và thảm sát những lính đảo sắt vẫn còn đóng quân tại nơi đây.

Vào năm 134 AC, Quý Cô Johanna Lannister đã trả mối thù cho tất cả những điều mà Thủy Quái Đỏ đã làm với bà và người dân của bà. Vì hạm đội tàu của bà đã bị tiêu diệt, bà thuyết phục Ser Leo Costayne, đô đốc già vùng Reach, vận chuyển lính của bà tới Quần Đảo Sắt. Bị chia rẽ bởi cuộc chiến giành quyền kế vị, lính đảo sắt đã mất cảnh giác. Hàng nghìn đàn ông, đàn bà và trẻ em bị giết, hàng chục ngôi làng và hàng trăm thuyền bị thiêu rụi. Sau cùng, Costayne chết trận, lực lượng của ông tan rã và bị tiêu diệt. Chỉ một số nhỏ thuyền của ông (chở nặng chiến lợi phẩm, bao gồm nhiều tấn lương thực và cá muối) trở về cảng Lannisport… nhưng trong số những con tin xuất thân quý tộc họ bắt về Casterly Rock có một trong số những đứa con trai của Thủy Quái Đỏ. “Nó là một thằng ngốc hiền lành” Đại Học Sỹ Haereg nhận xét, “nhưng vẫn không ngu bằng một nửa cha nó.”

Ở những vùng đất khác, một lãnh chúa đem lại số phận như thế cho gia tộc và người dân của mình sẽ bị chửi rủa thậm tệ, nhưng chính nhờ bản chất của dân đảo sắt mà Thủy Quái Đỏ đã được tôn kính cho tới tận ngày nay như là một trong số những vị anh hùng vĩ đại. 

About The Author

Ngo David

Power is Power