Trò chơi vương quyền – Lịch sử cổ xưa

Trò chơi vương quyền – Lịch sử cổ xưa

Tựa sách: Thế giới của Băng và Lửa (tựa gốc: The World of Ice & Fire)

Tác giả: George. R.R. Martin

Nhóm dịch: Bapstory.net

Có một sự thật rằng những công trình đều được xây nên bởi từng viên đá xếp chồng lên nhau, và kiến thức cũng vậy, nó được trích xuất và biên soạn bởi những người có tri thức, từng người sẽ xây dựng nên kiến thức dựa vào những kiến thức đã được xây dựng từ những người đi trước. Những gì trong số đó không được biết bởi một người khác, và những điều không được biết đến đó sẽ thu hẹp lại nếu một ai đó tìm kiếm đủ xa. Giờ đây, tôi, Maester Yandel, đến lượt tôi trở thành một thợ xây, chạm khắc nên những gì tôi biết để đặt thêm một viên đá vào kho tàng kiến thức vĩ đại đã được xây dựng qua nhiều thế kỷ, kể cả có và chưa có ở Citadel – một nơi được xây dựng bởi vô số những bàn tay xuất hiện trước đó, và sẽ tiếp tục, mà không một chút mảy may nghi ngờ nào, để vươn lên với sự trợ giúp của vô số bàn tay vẫn chưa chạm tới nơi đây.

Tôi là một đứa trẻ bị bỏ rơi từ khi mới sinh ra vào năm thứ mười dưới triều đại của vị vua Targaryen cuối cùng, lúc đó tôi bị bỏ lại vào một buổi sáng trong một quầy hàng trống ở Scribe’s Hearth, nơi những thầy tu (acolytes) thực hiện những kiểu chữ nghệ thuật cho những ai có nhu cầu. Khóa học của cuộc đời tôi bắt đầu từ ngày đó, khi tôi được tìm thấy bởi một thầy tu, người đã dẫn tôi tới Seneschal vào năm đó, vào gặp được Archmaester Edgerran. Nhẫn, cây gậy và mặt nạ của Edgerran được làm bằng bạc, khi ông quan sát khuôn mặt đang quấy khóc của tôi và nói với tôi rằng tôi có thể là một người hữu dụng. Lần đầu được kể lại điều đó khi tôi đã là một cậu bé, lúc đó tôi nghĩ rằng ông ấy đã thấy được tương lai về số phận của tôi sẽ trở thành một học giả; chỉ là sau này khá lâu, tôi đã biết được từ Archmaester Ebrose rằng Edgerran đang viết một nghiên cứu về việc quấn tã cho trẻ sơ sinh và mong muốn được thử nghiệm những lý thuyết của mình.

Nhưng điều không may luôn xảy đến như nó vẫn hay thế, kết quả là tôi được giao nhiệm vụ chăm sóc những người hầu cận và thỉnh thoảng nhận được sự chú ý của những học giả. Tôi được nuôi lớn như là một người hầu cận bên trong những hành lang, những căn phòng và những thư viện, nhưng tôi đã nhận được món quà là những con chữ do Archmaester Walgrave dạy tôi. Vì thế tôi đã biết đọc và yêu thích Citadel cũng như những hiệp sĩ của trí tuệ (the knights of the mind) là những người bảo vệ sự thông thái quý giá của kiến thức. Tôi không có khao khát gì hơn là trở thành một trong số họ – để đọc về những vùng đất xa xôi và những con người đã chết từ rất lâu, để ngắm nghía những vì tinh tú và đo lường sự qua đi của các mùa trong năm.

Và tôi đã làm được. Tôi đã rèn được mắt xích đầu tiên trong sợi xích của tôi khi tôi mười ba tuổi, và những mắc xích khác đi theo sau đó. Tôi đã hoàn thành sợi xích của tôi và giữ những lời thề của mình trong chín năm dưới triều đại của Vua Robert, Đệ Nhất, và tự mình nhận thấy niềm yêu thích để tiếp tục ở Citadel, để phục vụ cho những học giả chuyên sâu (archmaesters) và hỗ trợ tất cả những công việc mà họ làm. Đó là một vinh dự to lớn, nhưng niềm khao khát lớn nhất của tôi là tạo ra một công việc của chính tôi, một công việc khiêm tốn cho những ai biết đọc – và đọc cho vợ và con của họ nghe – để họ sẽ học được cả những điều tốt đẹp và điều xấu xa, sự công bằng và điều bất công, những thứ lớn lao và những điều nhỏ bé, và phát triển sự hiểu biết của mình như tôi đã làm được khi học tập ở Citadel. Và vì vậy, tôi đã tự mình thực hiện công việc một lần nữa tại nơi tôi đã rèn giũa mình, để tạo ra những vấn đề mới và đáng chú ý xung quanh những kiệt tác từ những học giả đã khuất từ xa xưa, những người đã đến đây trước tôi. Những gì diễn ra tiếp theo đây xuất phát từ mong muốn đó: một lịch sử về những hành động dũng cảm và tàn ác, những tộc người quen thuộc và kỳ lạ, rồi cả những vùng đất gần gũi và xa xôi.

About The Author

Ngo David

Power is Power