Trò chơi vương quyền – Chín Thành phố Tự trị

Trò chơi vương quyền – Chín Thành phố Tự trị

Tựa sách: Thế giới của Băng và Lửa (tựa gốc: The World of Ice & Fire)

Tác giả: George. R.R. Martin

Nhóm dịch: Bapstory.net

Hai thành phố vĩ đại nhất, giàu có nhất và quyền lực nhất trong số chín Thành phố tự trị là Braavos và Volantis. Và có một mối liên hệ gây tò mò giữa chúng, vì theo nhiều cách, hai thành phố có rất nhiều điểm trái ngược nhau. Braavos nằm ở phía bắc xa xôi của Essos trong khi Volantis ở phía nam; Volantis là thành phố lâu đời nhất trong các Thành phố Tự trị thi Braavos lại là thành phố trẻ nhất; Braavos được thành lập bởi nô lệ, trong khi Volantis được xây dựng trên xương của họ; Quyền lực của Braavos tập trung lớn nhất trên biển, trong khi đó Volantis ở trên đất liền. Tuy nhiên, cả hai vẫn mang một sức mạnh vô cùng ghê gớm, lịch sử của cả hai mang đậm dấu ấn của Freehold of Valyria.

Cổ kính và lộng lẫy, Old Volantis – cái tên nó thường được gọi – nằm chạy dọc ở một trong bốn cửa sông Rhoyne, nơi dòng sông hùng vĩ này đổ vào Biển Mùa hè. Các khu vực cũ hơn của thành phố nằm trên các bờ đông con sông, còn các khu vực mới hơn ở phía tây, nhưng ngay cả những khu vực mới nhất này của Volantis cũng đã có từ nhiều thế kỷ. Hai nửa khu vực của thành phố được liên kết bởi Cây cầu Dài (Long Bridge).

Trung tâm của Old Volantis là thành phố-nằm-trong-thành phố – một mê cung vĩ đại của các cung điện cổ xưa, sân bãi, tháp, đền thờ, tu viện, cầu và hầm rượu, tất cả đều nằm trong hình bầu dục lớn của Bức tường Đen (Black Walls) được dựng lên bởi Freekeep of Valyria trong giai đoạn bành trướng ở thời kỳ sung mãn. Cao hai trăm feet, và dày đến mức sáu cỗ xe bốn ngựa có thể chạy dọc bên cạnh nhau ở bên trong bức tường bao quanh toà thành (như họ hay làm mỗi năm để kỷ niệm ngày thành lập thành phố), những bức tường liền mạch bằng đá rồng đen hợp nhất, cứng hơn thép hoặc kim cương, một minh chứng câm lặng về nguồn gốc của Volantis như đã từng là một tiền đồn quân sự.

Chỉ những người có gốc gác Old Valyria mới được phép cư ngụ trong Bức tường Đen; không một nô lệ, người tự do, hoặc người không thuộc thành phố được phép đặt chân vào bên trong mà không có lời mời rõ ràng từ một người mang Dòng máu cổ xưa (Old Blood).

Khi tồn tại trong thế kỷ đầu tiên, Volantis chẳng hơn một tiền đồn quân sự được thành lập để bảo vệ biên giới của đế chế Valyria bao nhiêu, nơi không có người dân nào sinh sống ngoại trừ những người lính đồn trú của nó. Thỉnh thoảng, các lãnh chúa rồng đáp xuống để nghỉ ngơi hoặc gặp gỡ các đặc phái viên từ thượng nguồn sông Rhoyne. Tuy nhiên, theo thời gian, các quán rượu, nhà thổ và chuồng ngựa bắt đầu mọc lên bên ngoài Bức tường Đen, và các tàu buôn cũng bắt đầu tụ họp về đây.

Nhiều người mang Dòng máu cổ xưa của Volantis vẫn thờ các vị thần cũ của Valyria, nhưng vị thần của họ được tìm thấy chủ yếu bên trong Bức tường đen. Ở bên ngoài, vị thần đỏ R’hllor được nhiều người ưa thích, đặc biệt là trong số những nô lệ và người tự do của thành phố. Đền thờ Chúa tể ánh sáng ở Volantis được cho là vĩ đại nhất trên thế giới; trong ghi chép Remnants of the Dragonlords, Archmaester Gramyon tiết lộ nó lớn hơn gấp ba lần so với điện Great Sept của Bachelor. Tất cả những người phục vụ trong ngôi đền hùng mạnh này đều là nô lệ, được mua khi còn nhỏ và được đào tạo để trở thành linh mục, gái điếm tôn giáo hoặc chiến binh; những người này mang những hình xăm có hình ngọn lửa của vị thần lửa trên khuôn mặt. Về các chiến binh, thường ít được nói tới, mặc dù họ được gọi là Bàn tay Lửa, và họ không bao giờ có số lượng nhiều hơn hoặc ít hơn một nghìn thành viên.

Được ưu đãi một bến cảng tự nhiên vô cùng xinh đẹp và một địa điểm lý tưởng ngay cửa sông Rhoyne, Volantis bắt đầu phát triển nhanh chóng. Nhà cửa, khu buôn bán và nhà trọ trải dài trên bờ đông của con sông và vào tận những ngọn đồi đằng sau Bức tường đen, trong khi phía bên kia sông Rhoyne ở bờ tây, những kẻ ngoại bang, những người tự do, thương nhân, tội phạm và những thành phần kém hiểu biết khác đã ‘nôn lên’ thành phố bóng tối của chính họ, nơi mà sự gian dâm, say xỉn và giết chóc diễn ra mạnh mẽ, và hoạn quan, cướp biển, trộm cắp, và phù thuỷ sống hoà nhập với nhau.

Có thời gian khi mà thành phố vô kỷ cương, luật pháp ở bờ tây trở thành một hố phân của tội phạm và đồi trụy đến mức các triarch không còn lựa chọn nào khác ngoài việc gửi quân đội nô lệ của họ qua Rhoyne để khôi phục trật tự và tạo dựng một hình ảnh diễm lệ hơn. Tuy nhiên, thủy triều mạnh và dòng chảy xiết khiến cho việc vượt sông trở nên vô cùng khó khăn, vì thế sau một vài năm, triarch Vhalaso Khoan hồng đã chỉ huy xây một cây cầu bắt ra sông Rhoyne.

Chính thủy triều và dòng chảy đó cùng chiều rộng của con sông, đã tạo nên một nhiệm vụ xây dựng vĩ đại, đòi hỏi hơn bốn mươi năm và hàng triệu người có vinh dự được tham gia. Triarch Vhalaso đã không sống để chứng kiến những gì anh ta đã tạo ra, nhưng khi đã hoàn thành, Cây cầu Dài không có đối thủ ngoài Cây cầu Giấc mơ của thành phố lễ hội Chroyane bên dòng sông Rhoyne. Nó đủ vững chắc để nâng trọng lượng của một ngàn con voi (hoặc người ta đã nói như thế), Cây cầu Dài của Volantis ngày nay là cây cầu dài nhất ở thế giới được biết đến. Lomas Longstrider đặt tên cho nó là một trong chín kỳ quan được tạo ra bởi con người trong cuốn sách Wonders Made by Man.

Trong phần lớn giai đoạn đầu lịch sử của nó, Volantis được hưởng lợi từ thương mại giữa Valyria và Rhoyne, lấy đi ngày càng nhiều sự thịnh vượng và quyền lực… trong khi Sarhoy, một thành phố xinh đẹp và cổ xưa của người Rhoyne đã luôn thống trị thương mại lại bị suy giảm tương ứng. Không thể tránh khỏi, điều này khiến hai thành phố xảy ra xung đột. Một loạt các cuộc chiến kéo dài sau đó, chi tiết về chúng đã được ghi chép lại ở đâu đó, lên đến đỉnh điểm là sự tàn phá hoàn toàn các thành phố của người Rhoyne và chuyến hải trình của Nymeria cùng mười nghìn tàu của cô. Mặc dù các lãnh chúa của Valyria đã giành chiến thắng, nhưng có thể nói rằng Volantis là người thụ hưởng chính. Sarhoy vẫn còn hoang tàn cho đến ngày nay, một nơi hoang vắng và đầy ám ảnh, trong khi Volantis, với Cây cầu Dài, Bức tường đen và bến cảng khổng lồ, lại trở thành một trong những thành phố vĩ đại trên thế giới.

Bên trong Bức tường Đen, người Volantis của Dòng máu Cổ vẫn giữ chế độ triều chính trong các lâu đài cổ, được bảo vệ bởi quân đội nô lệ. Bên ngoài, những kẻ ngoại bang, người tự do, và những người thuộc tầng lớp thấp kém của một trăm quốc gia có thể được tìm thấy ở đây. Những người đi biển và thương nhân tràn ngập các chợ và bến cảng của thành phố, cùng với những nô lệ gần như không thể đếm được. Người ta nói rằng ở Volantis, cứ năm nô lệ thì có một người tự do – một tỷ lệ bất cân xứng chỉ phù hợp với các thành phố Ghiscari cổ đại của Vịnh Slaver.

Phong tục ở Volantis là xăm hình lên mặt tất cả nô lệ – một dấu tích về địa vị của họ và họ sẽ mang gánh nặng quá khứ đó ngay cả khi họ được giải thoát. Có rất nhiều kiểu hình xăm và đôi khi có một số kiểu rất kì quái. Những người lính nô lệ của Volantis thì xăm sọc hổ màu lục trên mặt, biểu thị cấp bậc của họ; gái mại dâm thì xăm một giọt nước mắt duy nhất bên dưới mắt phải; những nô lệ thu thập phân ngựa và voi thì xăm hình con ruồi; kẻ ngốc và tên hề thì xăm các màu sắc trộn lẫn với nhau; những kẻ đánh xe hathay trên những con voi nhỏ của Volantis, thì xăm hình bánh xe; và vâng vâng.

Những hình xăm nô lệ ở Volantiss

Volantis là thành phố tự do, và tất cả những người sở hữu đất tự do đều có tiếng nói trong việc cai trị thành phố. Ba người được bầu chọn hàng năm để quản lý luật pháp của thành phố, chỉ huy các hạm đội và quân đội, và chia sẻ quyền cai trị ngày này qua ngày khác. Cuộc bầu chọn ba người này diễn ra trong suốt mười ngày, trong một quá trình hết sức vui vẻ và huyên náo. Trong những thế kỷ gần đây, chính quyền đã bị thống trị bởi hai phe cạnh tranh, với cái tên không chính thức là phe hổ và phe voi.

Các đảng phái của các ứng viên khác nhau — bao gồm cả hai phe — tập hợp thay mặt cho các nhà lãnh đạo đã chọn của họ, tranh giành sự ủng hộ cho dân chúng. Tất cả người sở hữu đất đai tự do – kể cả phụ nữ – đều được bỏ phiếu. Mặc dù quá trình này khiến nhiều người bên ngoài cảm thấy nó hỗn loạn đến mức điên cuồng, nhưng việc chuyển giao quyền lực đều trong tình trạng tương đối hòa bình trong hầu hết các trường hợp.

Sau khi sự kiện Tận thế nhấn chìm Valyria và Vùng đất Mùa hè vĩnh cửu, Volantis khẳng định quyền thống trị của mình đối với tất cả các thuộc địa của Valyria khác trên toàn thế giới. Sức mạnh của “Con gái đầu lòng” đã có lúc giúp cô ta thành công trong việc thiết lập quyền bá chủ đối với một số Thành phố Tự trị khác trong Thế kỷ Máu. Cuối cùng, đế chế Volantis sụp đổ bởi sức nặng của chính nó, bị sụp đổ bởi một liên minh của những thành phố chị em vẫn còn tự do và những cuộc nổi dậy của những thành phố đã bị khuất phục.

Nhiều người Volantis coi mình là người kế vị hiển nhiên và hợp pháp từ các chúa tể rồng Valyria cũ và mong muốn đạt được sự thống trị đối với các Thành phố Tự trị khác và theo thời gian sẽ bành trướng trên toàn thế giới. Những con hổ ủng hộ việc đạt được sự thống trị này thông qua chiến tranh và chinh phục, trong khi những con voi thích một chính sách thương mại và phát triển sự giàu có hơn.

Kể từ thời điểm đó, những con voi – phe chuộng hòa bình hơn – đã chiếm ưu thế trong việc lựa chọn hàng năm và trong chính quyền của triarch. Tuy nhiên, nhiều năm bành trướng dưới quyền của những con hổ đã cho phép Volantis kiểm soát một số thành phố nhỏ hơn, đáng chú ý nhất trong số đó là các “thị trấn” sông vĩ đại của Volon Therys, Valysar và Selhorys (từng nơi này đều lớn hơn và đông dân hơn cả King’s Landing hoặc Oldtown). Người Volantis cũng kiểm soát Rhoyne đến tận nhánh sông Selhoru, và trấn giữ Bờ biển Orange ở phía tây. Những vùng đất này được bảo vệ bởi những người lính nô lệ chống lại các kỵ sĩ Dothraki, những kẻ thỉnh thoảng thường ‘kiểm tra’ khả năng phòng thủ của Volantis và các Thành phố Tự do khác, những kẻ luôn cố gắng tăng cường sức mạnh nhằm gây bất lợi cho thành phố chị em của họ.

Trong khi các cuộc bầu cử ở Volantis hầu hết diễn ra trong hòa bình, tuy nhiên vẫn có những ngoại lệ đáng chú ý. Trong ghi chép Journals của Nysseos Qoheros có một báo cáo về Triarch Horonno, người đã được trở lại với tư cách là triarch  trong bốn mươi năm cai trị, vì ông ta là một anh hùng vĩ đại trong Thế kỷ Máu. Sau cuộc bầu cử thứ bốn mươi của mình, ông tự tuyên bố mình là triarch trọn đời, và mặc dù người Volantis yêu mến ông nhưng họ không yêu ông đến mức chứng kiến những luật lệ và phong tục cổ xưa dễ dàng bị ông chiếm đoạt như thế. Không lâu sau, ông bị bọn bạo loạn bắt giữ, tước chức vị và bị voi chiến xé xác.

Cuộc hành hình Triarch Horonno

About The Author

Ngo David

Power is Power