Trò chơi vương quyền – Xứ Vale và Gia tộc Arryn

Trò chơi vương quyền – Xứ Vale và Gia tộc Arryn

Tựa sách: Thế giới của Băng và Lửa (tựa gốc: The World of Ice & Fire)

Tác giả: George. R.R. Martin

Nhóm dịch: Bapstory.net

Rất nhiều người nói rằng Thành Eyrie của Gia tộc Arryn là tòa thành đẹp nhất toàn Bảy Vương Quốc, và quả thực rất khó phủ nhận sự thật này (dù cho gia tộc Tyrell chắc chắn là sẽ phản đối). Bảy tòa tháp trắng nhỏ bao bọc xung quanh Eyrie nằm lưng chừng trên ngọn núi Giant’s Lance, và không có tòa thành nào trên toàn Westeros sử dụng đá hoa cương nhiều như Eyrie, dùng để xây cả những bức tường lẫn lát nền.

Và gia tộc Arryn cũng như người xứ Vale cũng đều sẽ nói với bạn rằng Eyrie là bất khả xâm phạm, bởi vị trí cao tít trên đỉnh núi khiến cho nơi đây hầu như không thể công phá.

Được coi là nơi cư ngụ hoàng gia nhỏ nhất ở Westeros, Eyrie không phải là nơi cư ngụ đầu tiên của gia tộc Arryn. Vinh dự này là thuộc về Cổng Mặt Trăng, một tòa thành lớn hơn rất nhiều tọa lạc tại chân núi Giant’s Lance, ngay tại nơi mà Ser Artys Arryn cùng những người Andalos đã đóng quân vào đêm ngay trước Trận Chiến Ngôi Sao Bảy Cánh. Vào những năm đầu của đế chế, khi mà ngôi vua của mình vẫn còn chưa được củng cố vững chắc, Vua Artys muốn một nơi cư ngụ đủ kiên cố để trụ vững trước những đợt công thành nếu như Tiền Nhân nổi dậy chống lại mình. Cổng Mặt Trăng đã phụng sự tốt trong khía cạnh này, nhưng nơi đây giống một pháo đài hơn là một cung điện, và những người ngắm nhìn nó ngay lần đầu tiên đều mô tả lại rằng đây là một tòa thành cho một vị lãnh chúa nhỏ chứ chẳng xứng dành cho một vị vua.

Điều này cũng không làm bận lòng Vua Artys lắm, vì ông rất hiếm khi ở đây. Vị vua Arryn đầu tiên dành phần lớn thời gian trên yên ngựa, du hành từ đầu này của lãnh địa tới đầu kia trong những kế hoạch hoàng gia không có hồi kết. “Ngai vàng của ta là cái yên ngựa,” Ông từng nói, “và lâu đài của ta là chiếc lều dã chiến.”

Thành Eyrie

Vua Artys được nối ngôi bởi hai người con trai lớn, lần lượt trị vì với tư cách Vua Vùng Núi và Xứ Vale thứ hai và thứ ba. Không giống như cha mình, họ đều dành thời gian đáng kể của triều đại mình tại Cổng Mặt Trăng và có vẻ hài lòng với nơi đây, dù cho mỗi người đều đã có những sự bổ sung khác nhau cho tòa thành này. Chính vị vua Arryn thứ tư, cháu trai của Artys Đệ Nhất, đã bắt đầu đặt nền móng cho việc xây dựng Eyrie. Roland Arryn được nuôi dưỡng bởi một vị vua Andalos ở vùng riverland từ khi còn là một cậu bé và đã thường xuyên đi du ngoạn rất nhiều nơi từ khi trưởng thành, từng ghé thăm Oldtown và Lannisport trước khi trở về xứ Vale khi cha mình chết để kế thừa chiếc Vương Miện Đại Bàng. Đã từng được chiêm ngưỡng vẻ kỳ vĩ của Hightower và Casterly Rock, và những thành trì vĩ đại của Tiền Nhân vẫn còn tồn tại trên những mảnh đất vùng Trident, ông cảm thấy Cổng Mặt Trăng quá nhỏ bé và xấu xí nếu so với những nơi đó. Đầu tiên Vua Roland muốn phá bỏ Cổng và xây dựng một nơi cư ngụ mới ngay tại vị trí cũ, nhưng vào mùa đông năm đó, hàng ngàn dân man tộc tràn xuống từ vùng núi tìm kiếm thức ăn và nơi trú ẩn, vì những vùng cao đã bị chôn vùi bởi tuyết rơi quá dày. Sức phá hoại của chúng khiến cho vị vua tỉnh ngộ ra nơi trị vì của ông mong manh đến thế nào vào thời điểm đó.

Huyền thoại kể lại rằng chính người vợ tương lai của ông, Teora con gái của Lãnh chúa Hunter, là người đã nhắc nhở ông về cái cách ông của mình đã đánh bại Robar Royce, bằng cách tấn công từ điểm cao. Bị ảnh hưởng nhiều bởi những lời của nàng, và bởi chính bản thân nàng nữa, Lãnh chúa Roland đã chiếm lấy mảnh đất cao nhất và tuyên bố việc xây dựng một tòa thành mà sau này được đặt tên là Eyrie.

Tuy nhiên ông đã không sống được đến ngày chứng kiến nó hoàn thành. Nhiệm vụ Đức Vua giao cho những thợ xây là vô cùng khó khăn, vì những con dốc ở chân núi Giant’s Lance rất trơn trượt và vô cùng cao, và lên cao hơn thì những vách đá trở nên thẳng đứng và đầy băng giá. Phải mất đến hơn một thập kỷ để dọn dẹp và mở một con đường zíc zắc men lên theo triền núi. Phía trên những rặng cây, một đội quân nho nhỏ những thợ đẽo đá làm việc với búa và đục, đẽo những bậc thang trên những vách đá để làm đường lên khi những con dốc trở nên ngày càng thẳng đứng. Trong khi đó, Roland gửi những thợ xây của mình đi khắp Bảy Vương Quốc để tìm đá, vì Đức Vua không hài lòng với loại đá hoa cương đang có tại xứ Vale.

Rồi một mùa đông tiếp theo tới và thêm một cuộc tấn công khác vào xứ Vale bởi những bộ lạc vùng Núi Mặt Trăng. Bị tấn công bất ngờ bởi một nhóm quân thuộc bộ lạc Chó Say Xỉn, Vua Roland I Arryn bị lôi ngã khỏi ngựa và bị giết hại, sọ của ông bị đập vỡ bởi một cây chùy đá khi đang cố rút thanh trường kiếm của mình ra khỏi vỏ. Ông đã trị vì được hai mươi sáu năm, đủ lâu để chứng kiến viên đá đầu tiên được đặt cho tòa lâu đài mà ông đã tuyên bố.

Công việc xây dựng được tiếp tục trong triều đại của con trai ông, nhưng tiến độ vô cùng chậm chạp, vì đá đều phải vận chuyển về bằng thuyền từ tận đảo Tarth, rồi được vận chuyển từ dưới chân núi Giant’s Lance bằng những con la. Hàng tá những con la đã chết khi đang vận chuyển lên núi, cùng với bốn nhân công và một thợ điêu khắc đá bậc thầy. Dần dần những bức tường của tòa thành cũng mọc lên, từng chút từng chút một… cho tới khi Vương Miện Đại Bàng được truyền đến cho người chắt trai của nhà vua, một người từng mơ mộng về một tòa thành trên bầu trời. Chiến tranh và phụ nữ mới là đam mê của Vua Roland Đệ Nhị, chứ không phải là xây dựng, chi phí để xây dựng Eyrie trở nên không thể chấp nhận được, và nhà vua mới cần vàng để chi trả cho những chiến dịch của mình tại vùng riverland mà ông đang toan tính. Ngay khi cha của ông được chôn cất, Vua Roland II ra lệnh dừng mọi hoạt động xây dựng tòa thành.

Vì điều này, Eyrie bị bỏ hoang trên bầu trời trong suốt gần bốn năm. Những con đại bàng làm tổ trên những tòa tháp đang xây dựng dang dở, trong khi Vua Roland Đệ Nhị chiến đấu với những Tiền Nhân tại vùng riverland tìm kiếm vinh quang và vàng bạc.

Tuy nhiên. những cuộc chinh phục hóa ra khó thực hiện hơn ông tưởng. Sau vài chiến thắng nhỏ và vô nghĩa trước những vị vua nhỏ lẻ, ông phải đối mặt với Tristifer Đệ Tứ, Cây Búa Công Lý. Vị vua vĩ đại cuối cùng còn sót lại của Tiền Nhân đã giáng cho Roland Arryn một thất bại tan nát, và thêm một thất bại nữa còn tồi tệ hơn vào năm sau đó. Suýt nữa thì mất mạng, Đức Vua rút lui về lâu đài của một trong số những đồng minh cũ, một lãnh chúa người Andalos, chỉ để bị phản bội và bị xích lại giải về cho Tristifer. Sau bốn năm kể từ ngày xuất quân từ Vale đầy huy hoàng, Vua Roland II bị chặt đầu ở Oldstone bởi chính tay Cây Búa Công Lý.

Rất ít lời khóc thương dành cho cái chết của ông từ xứ Vale, vì thói hiếu chiến và cuồng vinh quang của ông đã khiến ông chẳng có bạn bè nào cả. Khi người em trai Robin Arryn kế ngôi ông, công việc xây dựng Eyrie được tái hoạt động. Thế nhưng phải mất bốn mươi ba năm và bốn đời vua sau đó tòa thành mới được hoàn thành và bắt đầu có người sinh sống. Học sĩ Quince, người đầu tiên trong hội được phụng sự ở đây, đã mô tả Eyrie là “thành tựu tuyệt vời nhất từng được gây dựng bởi bàn tay con người, một cung điện xứng đáng với cả những vị thần. Chắc chắn ngay cả Đức Chúa Trời cũng chưa từng được cư ngụ ở một nơi như thế này”

Kể từ ngày đó tới nay, thành Eyrie vẫn là nơi cư ngụ của gia tộc Arryn vào mùa xuân, mùa hạ và mùa thu. Vào mùa đông, băng giá, tuyết và những cơn gió gào thét khiến cho việc cư ngụ nơi đây trở nên bất khả thi, và bản thân tòa thành cũng không thể sinh sống được, nhưng vào mùa hạ, tòa thành được tắm trong những cơn gió mát mẻ và trong lành trên đỉnh núi, hàng đoàn người dân cư ngụ tới từ những thung lũng nóng nực phía dưới. Tòa thành này là độc nhất vô nhị trên toàn thế giới, hoặc chí ít là không có tòa thành nào được ghi chép lại là xứng tầm với nơi này.

Cần phải đề cập tới bức tượng đáng chú ý tọa lạc trong khu rừng thiêng ở Eyrie, một bức tượng tuyệt đẹp của Alyssa Arryn quá cố. Truyền thuyết kể rằng sáu ngàn năm trước, Alyssa đã chứng kiến chồng mình, anh em trai, và những đứa con trai bị tàn sát, và rằng nàng không hề rơi một giọt nước mắt. Vì thế, những vị thần linh trừng phạt nàng bằng cách không cho linh hồn nàng được yên nghỉ cho tới khi nào những giọt nước mắt của nàng chảy được xuống thung lũng Vale phía dưới kia. Dòng thác lớn đổ xuống từ trên đỉnh núi Giant’s Lance được gọi là Nước Mắt Alyssa, vì những dòng nước đổ xuống từ vị trí cao tới mức chúng tan thành hơi nước từ lâu trước khi kịp chạm đến mặt đất.

Câu chuyện này có thực đến đâu? Alyssa Arryn là có thật, điều này chúng ta có thể chắc chắn, nhưng có vẻ như không phải nàng sống cách đây sáu ngàn năm. Cuốn Sự Thật Lịch Sử cho rằng chỉ là bốn ngàn năm, trong khi Denestan chỉ nêu con số bằng một nửa trong cuốn Những Câu Hỏi.

 Thành Eyrie chưa từng bị chiếm bởi vũ lực. Để tấn công vào đây, một kẻ xâm lược trước hết cần chiếm được Cổng Mặt Trăng ở dưới chân núi, một tòa thành vô cùng vững chãi. Nếu làm xong được điều này, vẫn còn một chặng đường dài phía trước, và trong khi chúng trèo lên, những kẻ xâm lược phải vượt qua không ít hơn ba tòa thành dọc đường đi phòng thủ con đường đi lên đỉnh núi: Thạch Thành (Stone), Tuyết Thành (Snow) và Thiên Thành (Sky).

Hệ thống phòng thủ liên tiếp này đã khiến cho chỉ riêng việc tiếp cận Eyrie cũng đã vô cùng khó khăn, nhưng kể cả khi những kẻ tấn công lần lượt vượt qua được cả ba tòa thành này, chúng sẽ đối mặt với những vách đá dựng đứng, với chính tòa thành Eyrie đậu ở nơi cao sáu trăm feet phía trên đầu, chỉ có thể lên bằng thang hoặc dây thừng.

Một điều thú vị nho nhỏ là có rất ít kẻ từng nỗ lực tấn công Eyrie. Kể từ khi nơi đây được hình thành, những vị vua Arryn luôn biết rằng họ có một nơi trú chân bất khả xâm phạm để rút lui về trong những tình huống khó khăn. Những học sỹ từng phụng sự gia tộc Arry, tất cả đều là những người tìm hiểu về nghệ thuật chiến tranh, đều nhất trí tuyệt đối với nhau rằng tòa thành này không thể bị chiếm.

 ….Có lẽ ngoại trừ với những con rồng, vì Visenya Targaryen đã từng chứng tỏ điều này khi bà đáp xuống khoảng sân trong của Eyris cùng với con rồng của mình, Vhargar, và thuyết phục mẹ của vị vua Arryn cuối cùng quy thuận gia tộc Targaryen, giao nộp chiếc Vương Miện Đại Bàng.

Cổng Máu

Tuy nhiên, gần ba trăm năm đã đến và đi kể từ ngày đó, và con rồng cuối cùng cũng đã chết từ lâu tại King’s Landing, nên những vị Lãnh chúa tương lai của Eyrie có thể một lần nữa ngủ ngon giấc yên tâm rằng nơi cư ngụ tuyệt đẹp của họ sẽ mãi mãi bất khả chiến bại và bất khả xâm phạm.

 

About The Author

Ngo David

Power is Power