Trò chơi vương quyền – Gia tộc Targaryen
Tựa sách: Thế giới của Băng và Lửa (tựa gốc: The World of Ice & Fire)
Tác giả: George. R.R. Martin
Nhóm dịch: Bapstory.net
Sau một kỷ nguyên dài và hòa bình dưới thời Jaehaerys Đệ nhất, Viserys Đệ nhất được thừa kế một ngai sắt vững chãi, một ngân khố đầy ắp, và một di sản đầy thiện chí mà ông của ngài đã gieo trồng suốt 50 năm. Gia tộc Targaryen sau này không còn có thời kỳ nào hùng mạnh được như dưới kỷ nguyên của Viserys. Những hoàng tử và công chúa có chung huyết thống chưa bao giờ đông đúc đến thế kể từ thời Ngày Tận Thế, và không có thời đại nào có nhiều rồng như những năm 129 và 130 AC.
Vua Viserys Đệ nhất trên Ngai Sắt
Nhưng những biến động của Vũ Điệu Bầy Rồng cũng đã được đặt mầm mống ở triều đại của Viserys I, và nó chủ yếu là do dòng máu hoàng gia. Từ rất sớm trong triều đại của mình, điều phiền toái nhất đối với Viserys là người em trai của chính ông, hoàng tử Daemon Targaryen. Daemon khá là lanh lợi và khá dễ bị chọc giận, nhưng chàng cũng hăng hái, can đảm và nguy hiểm. Chàng được phong hiệp sĩ năm 16 tuổi, giống như Maegor I, và đích thân Jaehaerys I trao cho Daemon thanh kiếm bằng thép Valyria Darksister để thưởng cho năng lực của chàng. Chàng ta là một trong những người sáng giá nhất trong số những người ủng hộ Viserys trong Đại Hội Đồng và thậm chí còn tập hợp được một lực lượng nhỏ những huynh đệ ăn thề và những binh lính khi có tin đồn rằng Corlys Velaryon đang chuẩn bị một hạm đội tàu để bảo vệ quyền lực của con trai ông ta, Laenor. Vua Jaehaerys tránh phải đổ máu, nhưng rất nhiều người đã ghi nhớ rằng Daemon đã sẵn sàng để giải quyết vấn đề.
Từ lịch sử ghi lại bởi Đại Học Sĩ GyldaynDù chàng ta đã cưới Quý Cô vùng Runestone vào năm 97 AC, trong triều đại Vua Già, cuộc hôn nhân đã không tốt đẹp. Hoàng tử Daemon cảm thấy vùng Vale của gia tộc Arryn quá nhàm chán (“Ở vùng Vale, đàn ông đụ con cừu”, chàng viết, “Các bạn không thể trách họ. Con cừu của họ còn đẹp hơn người phụ nữ của họ”) và rất nhanh chóng có ác cảm với người vợ của mình, người mà chàng ta gọi là “con phò bằng đồng của ta”, đặt dựa theo bộ áo giáp bằng đồng được mặc bởi các lãnh chúa của gia tộc Royce.
Daemon thành hôn với Rhea Royce vào năm 97 AC khi nàng trở thành người thừa kế của vùng đất cổ xưa vùng Runestone của xứ Vale. Đây là một sự kết hợp đẹp đôi và giàu có, nhưng Daemon cảm thấy hầu như không có hứng thú gì với xứ Vale, và với người vợ của mình thì còn ít hơn, và họ nhanh chóng ghẻ lạnh nhau.
Có vẻ như đây là một mối quan hệ thực sự khô khan, và mặc dù Viserys I từ chối lời thỉnh cầu xin hủy bỏ hôn ước của em trai mình, ông ta vẫn triệu tập Daemon về để tiếp nhận gánh nặng của luật lệ. Ban đầu Daemon phụng sự với tư cách quản lý ngân khố, rồi sau đó là quản lý luật pháp, nhưng chính kẻ cạnh tranh lớn nhất của chàng, Cánh Tay Phải Ser Otto Hightower đã thuyết phục Viserys tước bỏ toàn bộ những chức vụ này của chàng. Vậy nên đến năm 104 AC, Viserys giao cho người em trai của mình chức chỉ huy đội City Watch (Lực lượng tuần tra thành phố).
Hoàng tử Daemon tăng cường vũ khí và huấn luyện cho đội City Watch và cho họ mặc những chiếc áo choàng vàng dẫn đến việc tới ngày nay họ vẫn được biết đến với cái tên “đội áo choàng vàng”. Chàng cũng thường gia nhập cùng họ đi tuần trên các con phố, rất nhanh chóng trở nên nổi tiếng với cả những đứa bé láu cá hư hỏng nhất đến những thương nhân giàu có nhất, và bị gán cho một số danh tiếng khá xấu xa ở những nhà thổ vì chàng hay có thói quen tùy ý sử dụng hàng hóa theo ý thích. Tội phạm giảm mạnh, dù cho một số người nói rằng đó là do Daemon cực kỳ sáng giá trong việc áp dụng những hình thức trừng phạt khắc nghiệt. Dù vậy thì những người được hưởng lợi từ những luật lệ của chàng vẫn rất yêu mến chàng, và Daemon sớm được biết đến với cái tên “Lãnh chúa của Flee Bottom”. Sau đó, khi Viserys từ chối phong cho chàng danh hiệu hoàng tử của Dragonstone, chàng vẫn được gọi là “Hoàng tử của Thành Phố”. Cũng chính trong các nhà thổ của thành phố mà chàng tìm được niềm vui, một cô nhân tình, một vũ công xứ Lys rất trắng tên là Mysaria, ngoại hình và danh tiếng của nàng khiến cho những cô gái điếm biết nàng gọi nàng là Misery, Sâu Trắng. Sau này, nàng trở thành cố vấn tình báo của Daemon.
Vài người nói rằng sự ủng hộ của Daemon với Viserys trong Đại Hội Đồng được thúc đẩy bởi niềm tin rằng chàng sẽ là người thừa kế của anh trai mình. Nhưng trong tâm trí Viserys, ông đã chọn cho mình người thừa kế khác rồi, Rhaenyra, đứa con gái duy nhất với người em họ, Nữ hoàng Aemma thuộc gia tộc Arryn. Rhaenyra sinh năm 97 AC, và từ khi còn bé cha nàng đã rất yêu thương nàng, dẫn nàng đi cùng mọi nơi mà ông đi – thậm chí là tới phòng hội đồng, nơi đây ông khuyến khích nàng quan sát và lắng nghe để học hỏi. Cũng vì lí do này, triều đình cũng rất yêu thương nàng, và rất nhiều người bày tỏ lòng ngưỡng mộ với nàng. Những ca sĩ đặt tên cho nàng là Ánh Sáng Của Đế Chế, vì nàng rất trong sáng và rất tiềm năng – một cô bé xinh đẹp đã trở thành một người cưỡi rồng khi mới 7 tuổi khi nàng bay trên lưng con rồng cái của mình Syrax, được đặt theo tên của một trong số các cựu thần của Valyria.
Vào năm 105 AC, mẹ của nàng cuối cùng cũng sinh hạ được một người con trai mà cả nhà vua và nữ hoàng đều rất mong ngóng, nhưng nữ hoàng chết trong khi sinh nở, và đứa bé – tên là Baelon- chỉ sống được hơn mẹ có một ngày. Đến lúc này thì Viserys thực sự suy sụp vì sức ép tìm người thừa kế, và bỏ qua những tiền lệ của năm 92 AC và Đại Hội Đồng năm 101 AC, ông chính thức tuyên bố Rhaenyra là Công Chúa của Dragonstone và là người thừa kế của mình. Một buổi lễ long trọng được cử hành với hàng trăm lãnh chúa quỳ gối bày tỏ lòng tôn kính trước công chúa trong khi nàng ngồi dưới chân cha mình. Nhưng hoàng tử Daemon không nằm trong số đó.
Năm 105 AC còn có một sự kiện đáng chú ý nữa: Ser Criston Cole được nhận vào đội Vệ Vương. Sinh năm 82 AC, là con của một quản gia phục vụ gia tộc Dondarrion thuộc Blackhaven, Crison đã nhận được sự chú ý của triều đình tại giải đấu vùng Maidenpool kỉ niệm ngày Viserys ngồi lên ngai sắt, ở đây ông vô địch giải quần đấu và về nhì trong cuộc đấu thương tay đôi.
Tóc đen, mắt xanh lá, và hài hước, ông đã tỏa sáng trong mắt những quý cô triều đình – và nhất là công chúa Rhaenyra. Nàng ngưỡng mộ ông ta, đặt tên ông là “Hiệp Sĩ Trắng” và cầu xin cha nàng cho ông làm vệ sĩ của mình, ông đã chấp thuận. Sau đó, Cole đã luôn bên cạnh nàng và đáp ứng mọi ý thích của nàng. Những năm sau đó, người ta kể rằng trong mắt công chúa chỉ còn để ý đến một mình Ser Criston mà thôi, nhưng cũng có nhiều lí do để nghi ngờ điều này có hoàn toàn là sự thực hay không.
Vấn đề bắt đầu trở nên phức tạp hơn khi, với sự động viên của Ser Otto Hightower, Vua Viserys I tuyên bố ý định cưới Quý Cô Alicent, con gái của Ser Otto với người hầu gái cũ của Vua Già. Hầu hết đế quốc đều ăn mừng mối liên minh này. Rhaenyra, vẫn giữ cương vị của mình là người thừa kế, chào đón cô vợ mới của cha mình, vì họ đã biết nhau từ lâu trong triều đình. Tuy nhiên, ở xứ Vale thì không phải ai cũng vui mừng đến thế, nơi mà người ta đồn rằng hoàng tử Daemon đã đánh đòn người hầu mang cho chàng tin tức về cuộc hôn nhân này, và ở Driftmark cũng vậy, nơi mà Lãnh chúa Corlys và Công Chúa Rhaenys đã chứng kiến con gái họ, Laena, cũng đã từng bị nhà vua từ chối.
Một trong số những hệ quả của cuộc hôn nhân giữa Vua Viserys I và Alicent là mối liên minh giữa hoàng tử Daemon và hội Rắn Biển. Mệt mỏi khỉ cứ phải ngồi chờ đợi vương miện của mình dường như cứ càng ngày càng xa xôi hơn, Daemon xác định tự gây dựng lên vương quốc của chính mình. Trong vấn đề này, chàng và Corlys Velaryon có chung một mục đích, và phải cám ơn sự hiếu chiến của Vương Quốc Ba Chị Em, hay đôi khi còn được còn gọi là Triarchy, cấu thành bởi liên minh giữa Lys, Myr và Tyrosh vốn đã được sinh ra từ một liên minh thành công chống Volantis. Thời gian đầu, liên minh này được tán dương trên toàn Bảy Vương Quốc, nhưng rất nhanh chóng sau đó, họ trở nên tồi tệ hơn cả lũ cướp và hải tặc mà họ đã đánh bại.
Cuộc chiến bắt đầu vào năm 106 AC, đội Rắn Biển cung cấp một hạm đội tàu và Daemon góp Caraxes và kĩ năng cầm quân của mình để lãnh đạo đội những đứa con thứ và những hiệp sĩ lưu vong tụ tập dưới trướng của Daemon. Vua Viserys cũng tài trợ cho cuộc chiến của họ, cung cấp tiền để thuê lính và chi trả các nguồn lực khác.
Họ chiến thắng rất nhiều trận chiến trong 2 năm sau đó, đỉnh điểm là khi hoàng tử Daemon giết chết hoàng tử xứ Myr – đô đốc Craghas Drahar, còn được gọi là Người Nuôi Cua – trong một trận chiến tay đôi. (Khi ông biết tin rằng Daemon đã tự tuyên bố mình là Vua Biển Hẹp vào năm 109 AC, Vua Viserys đã nói rằng em trai của ông có thể giữ cái ngôi vị của anh ta nếu điều đó có thể “giữ nó tránh khỏi rắc rối”.). Tuy nhiên, điều này có vẻ là một sự ghi nhận chiến thắng hơi sớm. Quân Triarchy điều thêm một hạm đội tàu mới cùng với quân đội vào năm sau đó, và xứ Dorne gia nhập với phe Triarchy trong cuộc chiến chống lại Daemon và vương quốc nhỏ bé, non nớt của chàng.
Vào năm 107 AC, Alicent sinh cho Viserys một đứa con trai đặt tên là Aegon, và cuối cùng thì nhà vua cũng đã có con trai. Sau Aegon là đến một người em gái, Helaena, vợ tương lai của Aegon, và sau đó là một người em trai nữa tên là Aemond. Nhưng việc sinh ra một đứa con trai cũng có nghĩa là câu hỏi về người thừa kế lại một lần nữa được đặt ra, và không chỉ là bởi bản thân nữ hoàng, mà còn bởi cha nàng, Cánh tay Phải, những người đang rất nóng lòng muốn thấy hậu duệ của họ vượt lên trên hậu duệ của Aemma. Tuy nhiên, bản thân Ser Otto lại bị vượt qua, vào năm 109 AC ông bị thay thế bởi Lãnh chúa Lyonel Strong, người đã từng phục vụ trung thành với chức danh quản lý luật pháp. Đối với Vua Viserys, vấn đề đó đã được giải quyết từ lâu rồi: Rhaenyra là người thừa kế của ông, và ông không muốn nghe thêm bất cứ tranh cãi nào nữa, bất chấp những điều luật được thông qua bởi Đại Hội Đồng vào năm 101 luôn đặt con trai ở vị trí cao hơn con gái.
Những ghi chép và thư từ được bảo tồn lại từ thời kỳ này bắt đầu nói về “phe nữ hoàng” và “phe công chúa”. Nhờ vào giải đấu năm 111 AC, họ được biết đến với cái tên “phe xanh” và “phe đen”. Tại giải đấu này, người ta kể lại rằng, Nữ hoàng Alicent phủ một chiếc áo choàng màu xanh tuyệt đẹp, trong khi Rhaenyra đã khiến cho không ai có thể hoài nghi về quyền thừa kế của mình bằng cách mặc trang phục đen có điểm xuyết đỏ, tượng trưng cho cờ hiệu của gia tộc Targaryen. Cũng trong giải đấu này, người ta chứng kiến sự trở lại của Daemon Targaryen, Vua Biển Hẹp, từ cuộc chiến của chàng. Chàng đội một chiếc vương miện khi Caraxes đáp xuống, nhưng chàng quỳ xuống trước người anh trai của mình và bỏ vương miện ra, dâng lên như một sự bày tỏ lòng tôn kính. Viserys nâng chàng dậy, trả lại chiếc vương miện và hôn lên cả hai má chàng, vì cho dù biết bao những bất đồng giữa họ, Viserys vẫn thực sự yêu thương em trai mình. Đám đông ở giải đấu hò reo, nhưng không ai hò reo to hơn Rhaenyra, người rất yêu mến ông chú hoạt bát của mình. Có lẽ còn hơn cả là yêu ấy … nhưng các nguồn tin khá mâu thuẫn với nhau.
Chỉ vài tháng sau Daemon bị trục xuất. Lí do là gì? Các nguồn tin rất khác nhau. Một số người, chẳng hạn như Runciter và Munkun, khẳng định rằng Vua Viserys và Vua Daemon cãi nhau (vì tình cảm anh em đôi khi vẫn phải hứng chịu những sự bất đồng ý kiến), và đó là lí do mà Daemon bỏ đi. Một số khác lại nói rằng chính Alicent (có thể là do sự xúi giục của Ser Otto) là người thuyết phục Viserys rằng Daemon phải đi. Nhưng có hai câu chuyện khác đầy đủ hơn về vấn đề này:
Quyển sách “Triều đại vua Viserys, Đệ Nhất, và Vũ Điệu Bầy Rồng sau đó” của tu sĩ Eustace được viết sau khi trận chiến kết thúc. Dù cho cách viết của ông khá là khô khan và nặng nề, Eustace rõ ràng là một người thân tín của gia tộc Targaryen, và nói chính xác về khá nhiều điều. Tuy nhiên quyển sách “Lời khai của Mushroom” do Mushroom viết thì lại là chuyện khác. Một tên lùn cao 3 feet, với một cái đầu quái dị (và cũng là một con người quái dị hợp với nó luôn, nếu như ông ta là đáng tin), Mushroom là một thằng hề trong triều đình, và được tin rằng là một tên thiểu năng. Vì thế nên, những người danh tiếng trong triều đình nói chuyện thoải mái xung quanh hắn. Quyển Lời khai là những ghi chép của hắn ta về những sự kiện trong những năm tháng hắn ta ở triều đình, được ghi chép lại bởi một thư ký nào đó mà chúng ta không rõ, và quyển sách đầy rẫy những câu chuyện của Mushroom về những âm mưu, những vụ giết người, gặp gỡ, xúi giục và còn nhiều nữa – và tất cả đều cực kỳ chi tiết và thẳng thắn. Những ghi chép của học sĩ Eustace và Mushroom mâu thuẫn nhau ở khá nhiều điểm, nhưng đôi khi, có những vấn đề trùng khớp nhau tới mức đáng ngạc nhiên giữa chúng.
Daemon Targaryen dâng cao vương miện của mình trước Viserys I
Eustace khẳng định rằng Daemon và Công chúa Rhaenyra bị bắt gặp trên giường với nhau bởi Ser Arryk Cargyll, và đây chính là lí do mà Viserys trục xuất em trai mình khỏi triều đình. Tuy nhiên Mushroom lại kể một câu chuyện khác, rằng Rheanyra chỉ ngưỡng mộ duy nhất Ser Criston Cole, nhưng hiệp sĩ đã khước từ những lời đề nghị của nàng. Sau đó thì chính chú nàng đã đề nghị dạy nàng những bí kíp trong tình yêu, để nàng có thể lay chuyển đức tin của Ser Criston và khiến ông phá vỡ lời thề của mình. Nhưng, khi cuối cùng nàng cũng nghĩ rằng mình đã sẵn sàng để đối mặt với ông ta, hiệp sĩ, người mà Mushroom thề rằng trong sạch và đức hạnh như một bà sơ già – phản ứng lại một cách hoảng sợ và ghê tởm. Viserys rất nhanh chóng nghe được tin tức này. Và cho dù phiên bản nào của câu chuyện là chính xác, thì chúng ta đều biết rằng Daemon đã cầu hôn Rhaenyra, nếu như Viserys đồng ý hủy hôn ước của chàng với Quý Cô Rhea. Viserys từ chối, và thay vào đó trục xuất Daemon khỏi Bảy Vương Quốc, không bao giờ được trở về cho đến khi chết. Daemon ra đi, trở về Stepstones, trở về với cuộc chiến của mình.
Vào năm 112 AC, Ser Harold Westerling qua đời và Ser Criston Cole được phong chức Tổng chỉ huy của đội Vệ Vương thay thế ông ta. Và đến năm 113 AC, công chúa Rhaenyra đến tuổi lấy chồng. Trong những năm trước đó, rất nhiều đàn ông đã mong muốn cầu thân với nàng (trong số đó có người thừa kế của Harrenhal, Ser Harwin Strong, người còn được gọi là Breakbones (Đập Nát Xương), và được ghi chép lại là hiệp sĩ khỏe nhất toàn đế quốc), tặng nàng những món quà (như cặp sinh đôi Ser Jason và Ser Tyland Lannister đã từng làm tại Casterly Rock), sáng tác những bài hát ca ngợi sắc đẹp của nàng, và thậm chí giao đấu với nhau để phục vụ ý thích của nàng (như những đứa con trai của Lãnh chúa Blackwood và lãnh chúa Bracken đã làm). Thậm chí còn có những lời đồn về việc nàng sẽ thành hôn với Hoàng tử xứ Dorne, để gắn kết hai đế quốc lại mãi mãi. Nữ hoàng Alicent (và Ser Otto, cha của bà), cũng tiến cử đứa con trai của mình là Hoàng tử Aegon, dù cho chàng ít tuổi hơn khá nhiều. Nhưng hai chị em cùng cha khác mẹ chưa bao giờ hòa thuận với nhau, và Viserys cũng hiểu rằng nữ hoàng của ông ham muốn một sự kết đôi vì quyền lực cho con trai bà hơn là vì tình yêu của Aegon dành cho Rhaenyra.
Phớt lờ tất cả những lời cầu hôn, Viserys chuyển hướng sang đội Rắn Biển và Công chúa Rhaenys, con trai của bà là Laenor đã từng một lần cạnh tranh cho một vị trí trong Đại Hội Đồng vào năm 101. Laenor mang trong mình huyết thống của rồng từ cả 2 họ, và thậm chí cũng có 1 con rồng cho riêng mình- con rồng màu trắng xám tuyệt đẹp mà chàng gọi là Seasmoke. Hơn nữa, sự kết đôi này sẽ gắn kết hai phe phái đã từng đối đầu nhau tại Đại Hội Đồng năm 101. Nhưng vẫn còn một rắc rối: ở tuối 19, Laenor thích thú với công việc của mình như một người hầu cận hơn, và được cho rằng chưa từng biết đến cảm giác thân mật với phụ nữ, và cũng chưa có đứa con hoang nào. Nhưng về điều này, Đại Học Sĩ Mellos đã nhận xét: “Thế thì sao? Tôi không thích cá, nhưng khi cá được phục vụ mang ra, tôi ăn nó.”
Rhaenyra thì lại suy nghĩ khác hoàn toàn. Có lẽ nàng vẫn còn níu kéo hy vọng về một đám cưới với Hoàng tử Daemon, như Eustace đề cập, hoặc tìm cách dụ dỗ Ser Criston lên giường, như Mushroom đã khẳng định. Nhưng Viserys không thèm lắng nghe bất cứ điều gì, và để đối chọi lại với tất cả những sự phản đối của nàng, ông chỉ cần lưu ý một điều rằng, nếu nàng từ chối cuộc hôn nhân, ông sẽ xem xét lại về vấn đề người thừa kế. Và sau đó là cuộc đổ vỡ cuối cùng giữa Ser Criston và Rhaenyra, dù cho tới ngày hôm nay chúng ta vẫn không biết được rằng nó được châm ngòi bởi Ser Criston hay Rhaenyra. Phải chăng nàng đã cố gắng quyến rũ ông ta một lần nữa? Phải chăng ông ta cuối cùng cũng đã chấp nhận tình yêu của mình, giờ đây có vẻ như nàng sắp phải thành hôn, và cố gắng thuyết phục nàng chạy trốn cùng mình?
Chúng ta chẳng biết rõ được. Cũng như chúng ta chẳng biết được chuyện này có thật hay không, rằng sau khi Cole bỏ nàng, nàng cũng từ bỏ luôn cuộc sống độc thân (nếu như nàng thực sự vẫn còn nó) với Ser Harwin Strong- một tuýp hiệp sĩ bớt ngần ngại hơn nhiều. Mushroom nói rằng chính mắt hắn ta nhìn thấy họ trên giường, nhưng có đến phân nửa những lời hắn nói chẳng thể tin được – và nửa còn lại đôi khi chúng ta mong đừng có là sự thật. Điều chúng ta có thề chắc chắn là vào năm 114 AC, công chúa Rhaenyra và chàng hiệp sỹ mới được sắc phong Laenor kết hôn, và theo phong tục, một giải đấu được tổ chức để kỉ niệm. Tại giải đấu này, Rhaenyra chọn một đấu sĩ mới là Breakbones, trong khi Ser Criston lần đầu tiên theo phe của Nữ hoàng Alicent. Tất các các ghi chép về giải đấu đều thống nhất rằng Cole chiến đấu trong một cơn thịnh nộ ghê gớm và đánh bại tất cả những kẻ thách đấu. Ông đập nát xương quai xanh và xương khuỷu tay của Breakbones (Đập Nát Xương), khiến cho Mushroom gọi ông ta là Brokenbones (Gãy Xương), nhưng vết thương kinh khủng nhất mà ông gây ra là cho đấu sĩ ưa thích của Laenor, hiệp sỹ rất điển trai Ser Joffrey Lonmouth, người được mệnh danh là Hiệp sĩ của những nụ hôn. Ser Joffrey bị hạ đo ván trên sân bất tỉnh và đẫm máu, và hấp hối trong 6 ngày rồi chết, khiến Laenor khóc hết nước mắt vì xót thương.
Sau đó, Ser Laenor khởi hành tới Driftmark, và một số người nghi ngờ rằng liệu cuộc hôn nhân của họ có bao giờ bị tổn hại không. Rhaenyra và chồng nàng hầu hết là dành thời gian ở xa nhau, nàng ở Dragonstone còn chàng ở Driftmark. Nhưng khi mà cả vương quốc lo lắng về người thừa kế của họ, thì họ không phải đợi lâu. Gần cuối năm 114 AC, Rhaenyra sinh hạ một đứa bé trai mạnh khỏe mà nàng đặt tên là Jacaerys (không phải là Joffrey, như Ser Laenor đã hy vọng), và được bạn bè và gia đình gọi là Jace. Thế nhưng … Rhaenyra mang trong mình huyết thống của rồng, và Ser Leanor cũng tương tự như vậy mũi khoằm, nét mặt ưa nhìn, tóc trắng bạc, và mắt tím theo đúng những đặc trưng thừa kế từ người Valyria. Thế nhưng, tại sao Jacaerys lại có tóc và mắt nâu, và mũi tẹt? Rất nhiều người nhìn vào họ, rồi nhìn sang Ser Harwin Strong thô kệch – giờ đã là thủ lĩnh của phe đen, và là vệ sĩ thường trực của Rhaenyra – và nghi ngờ.
Rhaenyra sinh thêm 2 đứa con trai nữa – Lucerys (còn được gọi là Luke) và Joffrey- trong cuộc hôn nhân của nàng với Ser Laenor Velaryon, và tất cả đều khỏe mạnh và rắn chắc, với tóc nâu và mũi tẹt mà chả giống Rhaenyra hay Ser Laenor. Trong phe xanh, người ta nói rằng chúng chắc chắn là con của Breakbones, và rất nhiều người nghi ngờ liệu chúng có cưỡi được rồng không. Nhưng theo lệnh của Viserys, mỗi đứa đều được trao cho 1 quả trứng rồng đặt trong nôi của chúng, và mỗi quả đều nở, sinh ra những con rồng Vermax, Arrax và Tyraxes. Về phần mình, nhà vua phớt lờ tất cả những tin đồn, vì ý định rõ ràng của ông là tiếp tục giữ Rhaenyra làm người thừa kế của mình.
Bốn bi kịch xảy ra vào năm 120 AC khiến cho năm đó được ghi nhớ là Năm Của Mùa Hạ Đỏ (không hề bị nhầm lẫn với Mùa Hạ Đỏ năm 236 AC), vì nó đặt nền tảng cho Vũ Điệu Bầy Rồng. Bi kịch đầu tiên là cái chết của Laena Velaryon, em gái của Laenor. Từng một thời được xem như là hôn thê của Viserys, nàng thành hôn với Hoàng tử Daemon vào năm 115 AC sau khi vợ của chàng, Quý Cô Rhea, chết trong một cuộc đi săn ở xứ Vale. (Daemon, lúc này, đã mệt mỏi với Stepstones và đã từ bỏ vương miện của mình, sau này 5 người khác đã tiếp nối chàng làm Những Vị Vua Biển Hẹp, cho tới khi cái từ “vương quốc” chính thức chấm dứt hoàn toàn.
Laena sinh cho Daemon hai người con gái song sinh, Baela và Rhaena. Dù lúc đầu Vua Viserys rất tức giận với cuộc hôn nhân này, vì đã tổ chức mà không hề có mặt ông, ông cho phép Daemon mang những đứa con gái đến gặp mặt triều đình vào năm 117 AC, chống lại sự phản đối của hội đồng nhỏ của mình, ông vẫn yêu thương em trai mình và có lẽ nghĩ rằng tình anh em sẽ có thể giúp nó bình tĩnh. Vào năm 120 AC, Laena tiếp tục sinh hạ thêm một đứa bé, và sinh cho Daemon một đứa con trai mà chàng đã luôn ao ước. Nhưng thứ sinh ra khỏi tử cung nàng là một sinh vật vặn xoắn và không có hình dáng, và chết rất nhanh sau khi sinh. Laena, không lâu sau, cũng qua đời.
Nhưng chính là cha mẹ của nàng, Lãnh Chúa Corlys và Công chúa Rhaenys mới là những người có nhiều lí do hơn để tiếc thương cho năm đó. Họ vẫn còn khóc thương cho người con gái của mình thì con trai của họ bị cướp đi. Tất cả các ghi chép đều thống nhất rằng Laenor đang tham dự một hội chợ ở Spicetown khi chàng bị ám sát. Eustace chỉ ra cái tên của người bạn và cũng là vệ sĩ của chàng (và tình nhân nữa, như vài người đồn đoán) Ser Qarl Correy, nói rằng họ tranh cãi với nhau bởi vì Laenor định bỏ anh ta và đi tìm niềm vui mới. Những lưỡi kiếm được rút ra, và Laenor bị giết. Ser Qarl bỏ trốn, và không ai còn thấy anh ta nữa. Tuy nhiên, Mushroom khẳng định một câu chuyện còn đen tối hơn: rằng chính hoàng tử Daemon đã thuê Correy ám sát Laenor, để giải thoát cho Rhaenyra đến với mình.
Bi kịch thứ 3 là cuộc xích mích xấu xí giữa những đứa con của Alicent và những đứa con của Rhaenyra, xảy ra khi Aemond Targaryen Không Rồng tới để lấy con rồng của Laena quá cố, Vhagar, về cho mình. Xô xát đã xảy ra cùng với những nắm đấm khi Aemond mỉa mai những đứa con của Rhanery là “Strongs” – cho tới khi Hoàng tử Lucerys rút dao ra và chọc vào mắt Aemond. Sau đó, Aemond được biết đến với cái tên Aemond Một Mắt – dù vậy ông đã thành công lấy được Vhagar. (Ông ta đã có cơ hội để trả thù việc mình bị mất 1 con mắt trong những năm về sau, dù cho đế quốc đã phải đổ máu vì điều đó).
Trước khi nàng thành hôn với Daemon, Laena đã được đính hôn trong gần một thập kỷ với con trai của một Lãnh chúa cũ ở Braavos, nhưng thanh niên đó đã phung phí tài sản của cha mình, và ông ta sớm trở thành không hơn một tên ăn bám ở High Tide và là nỗi hổ thẹn của Ser Corlys. Không hề ngạc nhiên khi Daemon, ghé thăm sau cái chết của vợ mình, gặp Laena (người được mô tả là vô cùng xinh đẹp) và nói chuyện riêng tư với hội Rắn Biển về một lễ thành hôn. Ngay sau đó, Hoàng tử Daemon chọc giận vị hôn phu người Braavos của nàng tới mức tên thanh niên đó thách đấu với chàng trong một trận đấu đôi. Và đó là kết cục của đứa con hoang phí của Lãnh chúa biển.
Cuối cùng, Viserys cũng đã dàn xếp được hòa bình, và ông ta làm điều đó bằng cách tuyên bố rằng bất kỳ đàn ông hay đàn bà nào còn thắc mắc về cha của những đứa con của Rhaenyra sẽ bị cắt lưỡi. Sau đó ông ra lệnh cho Alicent và những đứa con của nàng trở về King’s Landing, trong khi Rhaenyra tiếp tục ở lại Dragonstone với những đứa con của mình, để họ không gây sự với nhau nữa. Ser Erryk Cargyll ở lại Dragonstone với tư cách là vệ sĩ của Rhaenyra, thay thế vị trí của Ser Harwin Strong phải trở về Harrenhal.
Bi kịch cuối cùng – mà một số người nói là ít quan trọng nhất – là đám cháy ở Harrenhal cướp đi sinh mạng của Lãnh chúa Lyonel và con trai cũng là người thừa kế của ông, Ser Harwin. Nhưng những kẻ nào nói thế thật là ngu dốt. Viserys, giờ đây đã già và mệt mỏi, và càng ngày càng trở nên bớt hứng thú với chuyện triều chính của đế quốc, bị bỏ mặc ko có Cánh tay phải, trong khi Rhaenyra bị bỏ rơi không có cả chồng lẫn, như một số người đề cập, nhân tình. Một số ghi chép nhìn nhận đó như là một tai nạn, không hơn. Nhưng một số khác thì khẳng định những giả thiết hung ác hơn. Một số tin rằng Ser Larys Clubfoot – một trong những hầu cận của nhà vua và là đứa con út của Lãnh chúa Lyonel – có thể đã dàn xếp vụ này để hắn ta có thể thừa kế Harrenhal. Một số lịch sử khác thậm chí còn ngụ ý rằng chính Hoàng tử Daemon đứng sau vụ này.
Thay vì bổ nhiệm một Cánh tay phải mới, nhà vua triệu hồi Ser Otto tử Oldtown theo lời năn nỉ của Alicent và phong cho ông ta làm Cánh Tay Phải một lần nữa. Và thay vì khóc thương người chồng quá cố, Rhaenyra cuối cùng cũng thành hôn với chú mình, Hoàng tử Daemon. Vào những ngày cuối năm 120 AC, nàng thậm chí còn sinh hạ cho chàng đứa con trai đầu tiên, nàng đặt tên nó là Aegon, theo tên của Nhà Chinh Phục. (Khi nghe được tin này, Nữ hoàng Alicent đã rất tức giận, vì đứa con trai cả của bà cũng đặt theo tên của Nhà Chinh Phục. Hai đứa bé Aegon sau này được biết đến với cái tên Aegon Lớn và Aegon Bé). Vào năm 122 AC, Rhaenyra và Daemon sinh hạ thêm một đứa con trai nữa, Viserys. Viserys không mạnh mẽ bằng Aegon Bé hay người anh em cùng cha khác mẹ Valeryon, nhưng chứng tỏ được sự thông minh từ rất sớm. Tuy nhiên, một số người nói rằng đó là một điềm báo, khi mà quả trứng rồng được đặt trong nôi của Viserys không chịu nở.
Và rồi mọi thứ cứ thế tiếp diễn, cho tới ngày định mệnh năm 129 AC khi Viserys I qua đời. Con trai ông, Aegon Lớn, đã thành hôn với con gái ông, Helaena, và Helaena đã sinh cho Aegon một cặp sinh đôi Jaehaerys và Jaehaera (sau này trở thành những đứa trẻ kỳ lạ, chậm lớn, không bao giờ cười hay khóc như những đứa trẻ khác), và một đứa con trai nữa được đặt tên là Maelor vào năm 127 AC. Tại Driftmark, hội Rắn Biển bắt đầu yếu dần và rút lui. Viserys, đã bước vào những năm cuối đời mình những vẫn rất nhân hậu, đã tự làm mình bị thương trên Ngai Sắt vào năm 128 AC sau khi biện hộ cho một buổi xét xử. Vết thương trở nên nhiễm trùng nghiêm trọng, và cuối cùng Học sĩ Orwyle (người thay thế cho Học sĩ Mellos vào năm trước đó) bắt buộc phải cắt đi 2 ngón tay. Tuy nhiên, phương pháp đó vẫn không đủ hiệu quả, và khi năm 128 kết thúc và bước sang năm 129, Viserys càng ngày càng bệnh nặng.
Vào ngày thứ 3 của tháng 3 năm 129 AC, khi đang kể cho Jaehaerys và Jaehaera trên giường của ông một câu chuyện về ông cố cố nội của chúng và nữ hoàng của ông chiến đấu với người khổng lồ, voi ma mút, và man tộc phía bên kia Bức Tường, nhà vua bắt đầu mệt. Ông xua bọn trẻ đi khi câu chuyện kết thúc và rồi chìm vào một giấc ngủ và không bao giờ thức dậy nữa. Ông đã trị vì trong 26 năm, trải qua một triều đại thịnh vượng nhất trong lịch sử Bảy Vương Quốc nhưng cũng đã gieo vào đó một hạt giống tai ương mà sẽ làm suy tàn cả gia tộc của ông và cái chết của cả loài rồng.