Trò chơi vương quyền – Vùng Bone và xa hơn nữa và Lời kết

Trò chơi vương quyền – Vùng Bone và xa hơn nữa và Lời kết

Tựa sách: Thế giới của Băng và Lửa (tựa gốc: The World of Ice & Fire)

Tác giả: George. R.R. Martin

Nhóm dịch: Bapstory.net

Là một vùng đất vô cùng nổi tiếng ngay cả tại Bảy Vương quốc, Yi Ti là một đất nước rộng lớn và khác biệt, một vùng đất của những đồng bằng lộng gió và những ngọn đồi trập trùng, những cánh rừng rậm và rừng mưa, những hồ sâu và sông chảy xiết cùng với những vùng biển bị thu hẹp trong đất liền. Sự giàu có huyền thoại của nơi đây cho phép các hoàng tử trị vì nơi này sống trong những ngôi nhà bằng vàng ròng và dùng những món điểm tâm tẩm bột ngọc trai và ngọc bích. Lomas Longstrider, bị kinh ngạc bởi những điều kỳ diệu nơi đây, đã gọi Yi Ti là “vùng đất của một nghìn vị thần và một trăm hoàng tử, được cai trị bởi một vị thần hoàng đế”.

Những người đã đến thăm Yi Ti ngày nay kể lại rằng một nghìn vị thần và một trăm vị hoàng tử vẫn còn tồn tại… nhưng có ba vị thần hoàng đế, mỗi vị đều có quyền mặc áo choàng bằng vàng, điểm xuyết ngọc trai xanh và ngọc bích, truyền thống đó chỉ dành riêng cho hoàng đế. Không vị nào có quyền lực thực sự; Mặc dù hàng triệu người có thể tôn thờ vị hoàng đế mặc áo màu ngọc bích tại Yin và phủ phục trước mặt ông bất cứ khi nào người xuất hiện, nhưng vương quyền của ông ấy không phủ xa hơn các bức tường thành của chính mình. Một trăm vị hoàng tử mà Lomas Longstrider đã ghi chép toàn quyền cai trị vương quốc của họ, cũng như các quốc vương, giáo chủ, phù thủy, lãnh chúa, các tướng lĩnh hoàng gia và cả những quan thu thuế bên trong lãnh thổ của mình.

Điều này không phải lúc nào cũng chính xác, chúng tôi biết. Vào thời cổ đại, các vị thần hoàng đế của Yi Ti có quyền lực ngang với bất kỳ người cai trị nào trên trái đất, sự giàu có của họ vượt xa cả Valyria ở thời đỉnh cao nhất và quân đội của họ lớn mạnh tới mức không thể tưởng tượng được.

Ban đầu, những người chép sử của Yin tuyên bố, toàn bộ vùng đất giữa vùng Bone và vùng sa mạc băng giá được gọi với cái tên Hoang Mạc Xám, từ Biển Rùng Mình cho tới Biển Ngọc Bích (thậm chí bao gồm cả hòn đảo thiêng vĩ đại Leng), tạo thành một đế chế duy nhất cai trị bởi Thần Linh Giáng Thế, người con trai duy nhất của Sư Tử Đêm và Trinh Nữ Ánh Sáng, người đã du hành trên khắp lãnh địa của mình trên một chiếc kiệu được đẽo từ một viên ngọc trai duy nhất và được khiêng bởi một trăm nữ hoàng, là những người vợ của ông. Trong suốt mười nghìn năm, Đế Chế Ban Mai Vĩ Đại phát triển trong hòa bình và thịnh vượng dưới sự cai trị của Thần Linh Giáng Thế, cho tới khi ông trở về với các vì sao hội ngộ cùng với tổ tiên.

Quyền cai trị chuyển giao cho con trai cả của ông, được biết đến với cái tên Hoàng Đế Ngọc Trai và cai trị trong sáu ngàn năm. Hoàng Đế Ngọc Bích, Hoàng Đế Tinh Thạch, Hoàng Đế Đá Mã Não, Hoàng Đế Đá Hoàng Ngọc và Hoàng Đế Đá Mắt Mèo lần lượt kế vị, mỗi vị đều trị vì trong nhiều thế kỷ … nhưng mỗi triều đại lại ngắn ngủi hơn và nhiều bất ổn hơn so với triều đại trước đó, do những tộc người hoang dã và những bầy thú dữ xâm phạm từ vùng biên giới Đế Chế Vĩ Đại, những vị vua nhỏ mọc lên kiêu căng và bạo loạn, và cả những người dân thường cũng dần trở nên tha hóa bởi tham lam, đố kị, dục vọng, giết chóc, loạn luân, phàm ăn và lười biếng.

Khi con gái của Hoàng Đế Đá Mắt Mèo kế vị ông với danh xưng là Nữ Hoàng Đá Thạch Anh, người em trai của nàng với bản tính đố kị đã phế truất và giết hại nàng, tự xưng là Hoàng Đế Huyết Thạch và khởi đầu một triều đại khủng khiếp. Ông ta đam mê những nghệ thuật hắc ám, tra tấn, và cầu hồn, nô dịch thần dân của mình, lấy một phụ nữ hoang dã làm vợ, tiệc tùng bằng thịt người và phế truất những vị thần chân chính để thờ phụng một tảng đá đen rơi xuống từ trên trời. (Rất nhiều học giả đã coi Hoàng Đế Huyết Thạch là Tu Sĩ Tối Cao đầu tiên của Tu Viện Ngàn Sao bí ẩn, tổ chức này vẫn còn tồn tại cho tới ngày nay tại rất nhiều thành phố cảng trên thế giới).

Trong những biên niên sử về vùng Further East, chính sự kiện Blood Betrayal – Bội Phản Đẫm Máu, là cái tên đặt cho cuộc cướp ngôi của ông ta, là sự kiện trực tiếp dẫn tới những năm tháng đen tối được gọi là Đêm Trường. Quá thất vọng khi thấy những tội ác tràn lan trên trái đất, Trinh Nữ Ánh Sáng đã quay lưng lại bỏ mặc thế giới này, và Sư Tử Đêm tới trút tất cả sự thịnh nộ của mình trừng phạt sự yếu đuối của loài người.

Không ai nói chắc được bóng tối đã ngự trị bao lâu, nhưng tất cả đều đồng tình rằng chỉ khi một chiến binh vĩ đại – được biết đến với rất nhiều cái tên: Hyrkoon Anh Hùng, Azor Ahai, Yin Tar, Neferion, và Eldric Shadowchaser – đã vùng lên khơi dậy lòng can đảm của nhân loại và dẫn dắt những người can đảm nhất ra trận cùng với lưỡi gươm rực lửa Lightbringer đã chấm dứt bóng tối, mang ánh sáng và tình yêu một lần nữa trở lại với thế giới.

Thế nhưng Đế Chế Bình Minh Vĩ Đại thì chẳng thể tái sinh, vì thế giới giờ đây đã trở thành một nơi hoang tàn và tất cả các tộc người đều không ai chịu cúi đầu trước ai, đều sợ hãi lẫn nhau, và chiến tranh cùng với dục vọng và tội ác vẫn tồn tại, thậm chí cho tới tận ngày nay. Hay chí ít là những cư dân của vùng Further East tin như vậy.

Hyrkoon Anh hùng với thành Lightbringer trong tay, dẫn dắt những người can đảm nhất vào trận chiến.

Tại tòa Citadel ở Oldtown và các trung tâm nghiên cứu khác ở phương Tây, các học sĩ coi những câu chuyện này về Đế Chế Vĩ Đại và sự sụp đổ của nó là những truyền thuyết, chứ không phải lịch sử, thế nhưng không ai hoài nghi về sự lâu đời của những cư dân Yi Ti, thậm chí có lẽ ngang ngửa với đế chế của những Nữ Hoàng Đánh Cá cạnh Biển Bạc. Tại chính Yi Ti, các tu sĩ khẳng định rằng các thị trấn và thành phố đầu tiên của nhân loại xuất hiện dọc theo bờ Biển Ngọc Bích và tuyên bố những lập luận đối địch của người Sarnor và Ghis là kiêu ngạo và trẻ con.

Dù sự thật là gì, cũng không nghi ngờ gì về việc Yi Ti là một trong những nơi mà con người lần đầu tiên leo từ hố sâu của sự man rợ đến một nền văn minh… và có chữ viết, vì những nhà thông thái từ phương Đông đã đọc và ghi chép trong nhiều nghìn năm. Những ghi chép cổ xưa nhất của họ được trân trọng, gần như là được tôn kính, nhưng cũng được các học giả của họ giấu kín một cách ích kỷ. Những lời kể như chúng ta biết chỉ được ghép lại với nhau từ những tin đồn của các lữ khách và những văn bản rải rác đã bị đánh cắp khỏi Yi Ti để tìm đường vượt biển tới Citadel.

Những câu chuyện về Yi Ti vượt xa phạm vi hiểu biết của chúng ta, bao gồm hàng trăm vị hoàng đế và vô số cuộc chiến tranh, chinh phạt và biến loạn. Có thể nói rằng Đế Chế Vàng đã trải qua cả thời kỳ hoàng kim và thời kỳ đen tối, rằng nó đã rực sáng và tàn lụi rồi lại rực sáng trở lại trong suốt nhiều thế kỷ, rằng nó đã vượt qua lũ lụt và hạn hán, bão cát và sự rung chuyển của trái đất đến mức nuốt chửng toàn bộ thành phố, rằng hàng ngàn anh hùng và quỷ dữ, các vương phi, pháp sư và học giả đã đi qua các trang lịch sử nơi đây.

Kể từ khi vùng Further East khôi phục sau sự kiện Đêm Trường và nhiều thế kỷ của sự hỗn loạn sau đó, mười một triều đại đã áp đặt ảnh hưởng lên những vùng đất mà ngày nay chúng ta gọi là Yi Ti. Một số kéo dài không quá nửa thế kỷ; triều đại lâu nhất tồn tại trong bảy trăm năm. Một số triều đại nhường chỗ cho triều đại khác trong hòa bình, nhưng cũng có những cuộc chuyển giao bằng máu và thép. Trong bốn trường hợp, sự kết thúc của một triều đại tạo ra một thời kỳ vô chính phủ và vô luật pháp khi các lãnh chúa và các vị vua nhỏ chiến tranh với nhau để giành quyền tối cao; thời gian dài nhất trong số những lần này kéo dài hơn một thế kỷ.

NHỮNG THẦN HOÀNG ĐẾ CỦA YI TI

Kể lại dù chỉ những sự kiện quan trọng nhất của lịch sử lâu đời này cũng cần nhiều thông tin hơn những gì chúng ta có, nhưng sẽ thật là thiếu sót nếu ít nhất chúng ta không đề cập đến một vài thông tin nổi tiếng hơn về các vị thần hoàng đế của Yi Ti:

HAR LOI, vị hoàng đế xám đầu tiên, người ta nói rằng ngai vàng của ông là chiếc yên ngựa, vì ông đã dành toàn bộ thời gian trị vì của mình trên chiến trận, cưỡi trên lưng ngựa từ trận chiến này sang trận chiến khác.

CHOQ CHOQ, bị gù, vị vua thứ mười lăm và cũng là cuối cùng của những Hoàng Đế xám, ông đã lấy một trăm vợ cùng một nghìn thê thiếp và sinh ra vô số con gái nhưng không có người con trai nào.

MENGO QUEN, Vị Thần Lấp Lánh, vị thứ ba trong số các vị hoàng đế màu xanh ngọc bích, ông cai trị từ một cung điện có sàn, tường và cột được dát vàng lá, tất cả đồ đạc đều được làm bằng vàng, thậm chí đến cả những cái bình trong hầm.

LO THO, được gọi là Lo Thìa Dài và Lo Kinh Hoàng, vị thứ hai mươi trong số các Hoàng Đế đỏ tươi, là một phù thủy và chuyên ăn thịt người, người được cho là đã dùng một chiếc thìa dài và có cán ngọc để ăn não sống của kẻ thù, sau khi phần đỉnh của hộp sọ của họ bị cắt bỏ.

LO DOQ, được gọi là Lo Lackwit, hoàng đế đỏ tươi thứ ba mươi tư, có vẻ như bị nguyền rủa từ khi sơ sinh khiến ông giật bắn người và loạng choạng mỗi khi bước đi, và chảy nước dãi khi cố gắng nói, dù sao thì ông đã cai trị một cách khôn ngoan trong hơn ba mươi năm (mặc dù một số người cho rằng người cai trị thực sự là vợ của ông, Hoàng hậu Bathi Ma Lo mạnh mẽ).

Nhóm Chín Thái Giám, những vị hoàng đế trắng như ngọc, họ đã mang đến cho Yi Ti 130 năm hòa bình và thịnh vượng. Khi còn trẻ và còn là những hoàng tử, họ sống như những người đàn ông khác, lấy vợ, thê thiếp và người thừa kế, nhưng khi lên ngôi, mỗi người đều từ bỏ gốc rễ và giống nòi của bản thân, để có thể cống hiến hoàn toàn cho đế chế.

JAR HAR, và các con trai là Jar Joq và Jar Han, vị thứ sáu, thứ bảy, và thứ tám trong số các hoàng đế xanh biển, dưới sự cai trị của họ, đế chế đạt đến đỉnh cao của quyền lực. Jar Har đã chinh phục Leng, Jar Joq chiếm Great Morag, Jar Han đòi cống nạp từ Qarth, Old Ghis, Asshai cùng các vùng đất xa xôi khác, và thông thương với Valyria.

CHAI DUQ, vị hoàng đế màu vàng thứ tư, người đã lấy một nữ quý tộc Valyria làm vợ và nuôi một con rồng tại cung điện của mình.

Mặc dù Yi Ti là một vùng đất rộng lớn, phần lớn nơi đây bao phủ bởi rừng thưa và rừng rậm, việc đi lại từ đầu này sang đầu kia của đế chế rất nhanh chóng và an toàn, vì một mạng lưới đường đá vĩ đại do các Hoàng Đế Thái Giám trước kia từng xây dựng là không nơi đâu bì kịp, ngoại trừ những con đường rồng của người Valyria.

Các thành phố của Yi Ti cũng rất nổi tiếng, không vùng đất nào có thể tự hào có nhiều thành phố như vậy. Nếu ta tin được Lomas Longstrider, thì không thành phố nào ở phía Tây có thể so sánh với Yi Ti về quy mô và sự lộng lẫy. “Ngay cả những tàn tích của họ cũng khiến những thành phố của chúng ta phải xấu hổ,” Longstrider nói… và những tàn tích có ở khắp nơi tại Yi Ti. Trong cuốn Jade Compendium của mình, Colloquo Votar – nguồn tư liệu chuẩn xác nhất có thể tìm thấy ở Westeros về những vùng đất bên bờ Biển Ngọc Bích – đã viết rằng bên dưới mỗi thành phố Yi Ti, đều có ba thành phố cổ xưa hơn đã bị chôn vùi.

Trải qua nhiều thế kỷ, thủ đô của Đế Chế Vàng đã chuyển từ nơi này qua nơi khác rồi lặp lại nhiều lần, khi các lãnh chúa đối địch tranh giành nhau và các triều đại thăng trầm. Các hoàng đế màu xám, hoàng đế màu chàm và hoàng đế trắng như ngọc đã cai trị từ Yin trên bờ Biển Ngọc Bích, thành phố đầu tiên và cũng vinh quang nhất trong số các thành phố Yi Ti, nhưng các hoàng đế đỏ tươi đã xây dựng một thành phố mới ở giữa rừng và đặt tên là Si Qo Vinh Quang (đã sụp đổ từ lâu và rừng mọc um tùm, vinh quang của nó giờ chỉ còn tồn tại trong truyền thuyết mà thôi), trong khi các hoàng đế màu tím ưa thích Tiqui, thành phố với nhiều tháp cao ở những ngọn đồi phía Tây, và các hoàng đế màu hạt dẻ đặt cung điện của họ ở Jinqi, một nơi thích hợp hơn để bảo vệ biên giới của đế chế chống lại những băng cướp tới từ Vùng Đất Bóng Tối.

Một số học giả từ phương tây đã lập luận rằng có sự tham gia của người Valyria vào việc xây dựng Five Forts – Năm Pháo Đài, vì những bức tường lớn là những phiến đá đen đồng nhất giống với một số thành lũy của người Valyria ở phía Tây… nhưng điều này có vẻ khó xảy ra, vì các Fort xuất hiện từ trước sự trỗi dậy của đế chế Freehold, và không có ghi chép nào về bất kỳ vị lãnh chúa rồng nào từng đi xa đến thế về phía Đông.

Vì vậy, Five Forts vẫn còn là một bí ẩn. Chúng vẫn trụ vững cho đến ngày nay, không bị tác động bởi thời gian, bảo vệ các cuộc hành quân của Đế Chế Vàng chống lại những băng cướp tới từ vùng Hoang Mạc Xám.

Ngày nay Yin một lần nữa là thủ phủ của Yi Ti. Có mười bảy hoàng đế màu xanh Bu Gai lần lượt từng ngự trong một cung điện lớn hơn tất cả những cung điện tại King’s Landing. Tuy nhiên, rất xa về phía đông, vượt ra ngoài biên giới của Đế Chế Vàng, băng qua dãy núi huyền thoại Morn, trong thành phố Carcosa trên Biển Ẩn, đang lưu vong một vị chúa tể phù thủy tự xưng là hoàng đế màu vàng thứ sáu mươi chín, từ một triều đại đã sụp đổ từ một nghìn năm trước. Và gần đây hơn, một vị tướng tên là Pol Qo, Cây Búa của Jogos Nhai, đã tự phong cho mình danh hiệu hoàng gia, tự xưng mình là vị hoàng đế da cam đầu tiên, đặt thành phố rộng lớn nhưng tiêu điều Trader Town làm thủ phủ. Ai trong số ba vị hoàng đế này sẽ thắng thế là một câu hỏi hay nhất dành cho các nhà sử học trong những năm tới.

Bàn luận về Yi Ti không thể không đề cập đến Five Forts, một dãy thành lũy cổ xưa sừng sững dọc theo biên giới phía đông bắc xa xôi của Đế Chế Vàng, nằm giữa Biển Máu (được đặt tên theo màu sắc đặc trưng của vùng nước sâu, được cho là do một loại cây chỉ mọc ở đó) và Núi Morn. Five Forts rất lâu đời, lâu đời hơn cả chính Đế Chế Vàng; một số người cho rằng chúng được dựng lên bởi Hoàng Đế Ngọc Trai vào thời kỳ đầu của Đế Quốc Vĩ Đại để ngăn cách Sư Tử Đêm và các ác quỷ khỏi các vương quốc của loài người… và thực sự, có chút gì đó thần thánh, hoặc ma quỷ, về kích thước khủng khiếp của pháo đài vì mỗi pháo đài trong số nhóm năm này đều đủ rộng để chứa mười nghìn người, và những bức tường đồ sộ của chúng cao gần một nghìn feet.

Về những vùng đất nằm ngoài Five Forts, chúng ta còn biết ít thông tin hơn. Những huyền thoại, những lời nói dối và những câu chuyện của du khách là tất cả những gì chúng ta biết tới ở những nơi xa này. Chúng ta nghe nói về những thành phố nơi những con người bay lên như đại bàng trên đôi cánh bằng da, về những thị trấn bằng xương, về một chủng tộc người không có máu sống giữa thung lũng sâu gọi là Vực Khô Cạn và những ngọn núi. Những lời xì xào về Hoang Mạc Xám và những bãi cát ăn thịt người nơi đây, và những người Shrykes sống ở đó, những sinh vật nửa người với làn da có vảy xanh và vết cắn có nọc độc. Những sinh vật này thực sự là người lai thằn lằn, hay (nhiều khả năng) là những người đàn ông khoác trên mình lớp da của thằn lằn? Hay chúng chỉ là những câu chuyện ngụ ngôn, những chuyện phiếm và lời hù dọa của các sa mạc phía Đông? Và ngay cả những người Shrykes được cho là luôn ghê sợ K’dath của vùng Hoang Mạc Xám, một thành phố được cho là lâu đời hơn cả thời gian, nơi có những nghi thức hiến tế không tin nổi để thỏa mãn cơn đói của các vị thần điên loạn. Liệu một thành phố như vậy có thực sự tồn tại? Sự thực về nó là gì?

Về những vấn đề như vậy, ngay cả Lomas Longstrider cũng im lặng. Có lẽ các linh mục của Yi Ti biết, nhưng nếu vậy, đây không phải là sự thật mà họ muốn chia sẻ với chúng ta.

About The Author

Ngo David

Power is Power