Trò chơi vương quyền – Phương Bắc và Gia tộc Stark

Trò chơi vương quyền – Phương Bắc và Gia tộc Stark

Tựa sách: Thế giới của Băng và Lửa (tựa gốc: The World of Ice & Fire)

Tác giả: George. R.R. Martin

Nhóm dịch: Bapstory.net

Tại những vùng đất phía bên kia Bức Tường có những tộc người rất khác nhau sinh sống – tất cả đều là hậu duệ của Tiền nhân – mà những người văn minh hơn ở phía Nam như chúng ta gọi họ bằng cái tên: Man tộc.

Đây không phải là cái tên họ tự gọi mình. Cộng đồng lớn nhất và đông đúc nhất trong số những tộc người sống phía bên kia Bức Tường tự xưng là những cư dân tự do, với niềm tin rằng những tập quán tàn bạo của họ đã cho phép họ sống một cuộc đời tự do hơn nhiều so với những kẻ quỳ gối phương Nam. Và sự thật rằng họ đã sống mà không hề có lãnh chúa hay vua nào và cũng không cần phải cúi mình trước bất cứ con người nào hay bất cứ tay thầy tu nào, bất kể dòng dõi, máu mủ hay nơi họ sinh ra.

Nhưng họ vẫn sống một cuộc sống có ý nghĩa, và họ không thể tự do thoát khỏi nạn chết đói, trong cái giá lạnh cực độ, giữa những cuộc chiến tàn bạo, và những màn cướp phá chính đồng loại của mình. Sự vô luật lệ ở phía bên kia Bức Tường chẳng có gì để mà đáng ganh tỵ cả, như rất nhiều người đã từng gặp dân man tộc đã chứng kiến tận mắt (và rất nhiều người đã được biết thông qua những thành quả ghi chép từ những kỵ sĩ của Đội Tuần Đêm). Sự khinh thường vì cái nghèo nàn của họ, với những chiếc rìu bằng đá và khiên bằng gỗ, và những tấm da dê đầy bọ chét, và điều đó chính là một phần lí do họ bị xa lánh bởi những con người của Bảy Vương Quốc.

Những bộ lạc và tộc người nhiều vô số kể của dân tự do vẫn còn thờ phụng những vị cổ thần của Tiền nhân và những đứa trẻ rừng rậm, những vị thần của những cây weirwood (một số ghi chép nói rằng có những người thờ nhiều vị thần khác nhau: những vị thần bóng tối bên dưới những vùng đất ở Frostfang, những vị thần tuyết và băng giá ở Frozen Shore, hay những vị thần cua ở Storrold’s Point, nhưng những điều này chưa từng được chính thức xác nhận)

Những tên cướp man tộc quấy rầy đế quốc chủ yếu là vì sắt và thép – những thứ mà chúng không tự làm ra được. Rất nhiều những tên cướp được trang bị vũ khí làm từ gỗ và đá, thậm chí một số trường hợp là sừng. Một số tên mang những cái rìu và dao bằng đồng, nhưng thậm chí những thứ này cũng chẳng có nhiều giá trị. Những tên chỉ huy nổi tiếng nhất trong số chúng thường mang những món đồ bằng thép cướp được, đôi khi là đoạt được từ chính những kỵ sỹ của Đội Tuần Đêm đã bị chúng giết.

Những kỵ sỹ của Đội Tuần Đêm vẫn còn nói về những kẻ lạ mặt ẩn mình tại những vùng đất xa xôi hơn phía bên ngoài Bức Tường, về những chiến binh mặc giáp đồng trong những thung lũng bí ẩn rất xa về phía Bắc, và tộc Hornfoot luôn đi chân trần thậm chí trên địa hình băng và tuyết. Chúng ta đã biết về những con người hoang dã sống tại vùng Frozen Shore trong những cái chòi bằng băng và đi trên những chiếc xe trượt tuyết kéo bởi bọn chó săn. Có khoảng nửa tá bộ lạc sinh sống trong những hang đá, và có những tin đồn về những bộ lạc ăn thịt người sống trên thượng nguồn của dòng sông băng phía bên kia Bức Tường. Nhưng rất hiếm kỵ sỹ từng thâm nhập quá năm mươi dặm vào trong những khu rừng ma ám, và không nghi ngờ gì nữa, vẫn còn rất nhiều tộc người man di mà họ không thể tưởng tượng nổi.

Man tộc

Hiểm họa đặt ra đối với đế quốc bởi những con người man rợ này đều có thể được giải quyết dễ dàng, ngoại trừ một vài lần, khi chúng đoàn kết lại dưới trướng của một tên Vua Phía Bên Kia Bức Tường. Dù cho rất nhiều những tên cướp và thủ lĩnh từng khao khát danh hiệu này, rất hiếm kẻ có thể thực sự đoạt được nó. Chưa hề có tên man tộc nào từng trỗi dậy trở thành Vua Phía Bên Kia Bức Tường mà có thể xây dựng được một vương quốc thực sự hoặc có lòng quan tâm đến dân chúng của mình, thực tế thì, những kẻ này là những tên chiến tướng, chứ không phải là minh quân, và cho dù những tên vua khác nhau có những điều khác biệt, thì tất cả đều chung một hành động là dẫn người của mình chống lại Bức Tường, với hy vọng có thể vượt qua nó và tràn xuống phía Nam, chinh phục Bảy Vương Quốc.

Vua Phía Bên Kia Bức Tường đầu tiên, căn cứ theo những câu chuyện kể, là Joramun, kẻ tuyên bố rằng mình có một chiếc tù và có thể đánh sập Bức Tường khi nó đánh thức “những tên khổng lồ từ dưới lòng đất”. (Việc Bức Tường vẫn còn đứng vững cũng đã nói lên một đôi điều về tuyên bố của hắn, và có lẽ là cả về việc hắn có tồn tại hay không nữa)

Hardhome từng một thời là thị trấn duy nhất từng được dựng lên trên những vùng đất phía bên kia Bức Tường, được dựng lên tại Storrold’s Point và kiểm soát một cảng nước sâu. Nhưng 600 năm trước, nơi đây đã bị thiêu rụi và cư dân ở đây bị tận diệt, dù vậy Đội Tuần Đêm cũng không thể nói chính xác điều gì đã xảy ra. Một số nói rằng những tộc ăn thịt người từ Skagos đã tấn công họ, một số khác thì nói rằng là lỗi của những tên nô lệ tới từ phía bên kia biển hẹp. Những câu chuyện kỳ lạ nhất, từ những chiếc thuyền do Đội Tuần Đêm phái đi điều tra, kể về những tiếng gào thét kinh khủng vang vọng xuống từ những vách đá phía trên Hardhome, ở nơi mà không hề có người sống. Ghi chú hấp dẫn nhất về Hardhome có thể tìm thấy trong cuốn Hardhome: Một ghi chép về Ba Năm sinh sống bên ngoài Bức Tường giữa những tên man rợ, cướp, và phù thủy của Học Sỹ Wyllis. Willys du ngoạn tới Hardhome trên một con thuyền buôn từ Pentos và trở thành một thầy thuốc kiêm một nhà hòa giải để ông có thể viết về những phong tục của họ. Ông có được sự bảo trợ của Gorm Sói – một thủ lĩnh chia sẻ quyền cai trị Hardhome với ba thủ lĩnh khác. Tuy nhiên, khi Gorm bị giết hại trong một cuộc ẩu đả say xỉn, Wyllis cảm thấy một mối nguy chết người và vội vàng bỏ trốn về Oldtown. Nơi đây ông đã tiến hành những ghi chép của mình, và rồi biến mất ngay vào năm sau khi tác phẩm của mình hoàn thành. Những người ở Citadel nói rằng lần cuối người ta thấy ông là ở bến tàu, tìm kiếm một con thuyền có thể đưa ông tới Tháp Canh Phía Tây Giáp Biển.

Hai anh em Gendel và Gorne đã cùng nhau làm vua 300 năm trước. Chỉ huy lực lượng của mình tiến xuống lòng đất vào một mê cung những hang động ngầm chằng chịt, chúng bí mật vượt qua Bức Tường và tấn công Phương Bắc. Gorne đã giết chết vua Stark trong trận chiến, sau đó lại bị giết bởi người thừa kế của nhà vua, và Gendel cùng với tàn quân man tộc còn sót lại rút lui vào trong những hang động của chúng, không bao giờ xuất hiện trở lại nữa.

Man tộc tập trung phía bên dưới Bức Tường

Lãnh Chúa Sừng cũng tiếp bước chúng một ngàn năm sau (hay có lẽ là hai). Tên của hắn đã biến mất khỏi lịch sử, nhưng người ta kể lại rằng hắn đã sử dụng pháp thuật để vượt qua Bức Tường. Sau hắn, nhiều thế kỷ sau, tới lượt Bael Nhạc Công, những bài hát của hắn vẫn còn được hát ở phía bên kia Bức Tường … nhưng vẫn có nhiều nghi vấn về việc hắn ta có thực sự tồn tại hay không. Những tên man tộc thì nói hắn ta có tồn tại và ghi nhận hắn là tác giả của rất nhiều bài hát, nhưng những tư liệu cổ ở Winterfell không hề nhắc gì về hắn cả. Hoặc là cuộc chiến này đã có kết cục thảm bại và hắn đã bị đánh bại tan nát trước khi kịp đến được Winterfell (bao gồm cả việc, theo một câu chuyện hư cấu nhất, làm nhục một cô hầu gái nhà Stark và làm cô mang thai), hoặc là hắn chưa bao giờ từng tồn tại.

Lũ man tộc kể cho nhau rằng Gendel và người dân của hắn đã lạc rồi bị kẹt trong những hang động và vẫn còn lang thang ở trong đó cho tới ngày nay. Tuy nhiên, theo lịch sử kể lại bởi các kỵ sỹ, thì Gendel cũng đã bị giết, và chỉ có một nhóm nhỏ lính của hắn còn sống sót để rút lui vào trong lòng đất.

Tên Vua Phía Bên Kia Bức Tường cuối cùng từng vượt qua Bức Tường là Raymun Râu Đỏ, kẻ đã tập hợp man tộc vào năm 212 và 213 AC. Tuy nhiên phải đến năm 216 AC thì hắn cùng dân man tộc mới có thể tràn qua Bức Tường bằng cách trèo lên những khối băng thẳng đứng và xuống ở phía bên kia với lực lượng hàng trăm, hàng nghìn.

Lực lượng của Raymun lên đến hàng nghìn người, theo tất cả ghi chép, và chúng mở đường máu xuống phía Nam tới tận Long Lake. Tại đây, Lãnh Chúa William Stark và Gã Khổng Lồ Say, Lãnh Chúa Harmond thuộc gia tộc Umber, đã điều quân đối đầu với chúng. Với hai đạo quân bao vây mình, và một cái hồ lớn sau lưng, Râu Đỏ đã chiến đấu tới chết, nhưng cũng đã kịp hạ gục Lãnh Chúa William.

Khi Đội Tuần Đêm cuối cùng cũng xuất hiện, dẫn đầu bởi Tổng chi huy của họ là Jack Musgood (còn được gọi là Jack Musgood Vui Vẻ trước cuộc xâm lăng này, và sau đó thì được gọi là Jack Musgood Ngủ Gật), thì lúc này trận chiến đã kết thúc và Artos Stark giận dữ (em trai của Lãnh Chúa William quá cố, được biết đến như là chiến binh dũng mãnh nhất của thời ông) giao cho các hắc huynh đệ nhiệm vụ chôn những người chết. Ít nhất thì nhiệm vụ này họ cũng đã hoàn thành xuất sắc.

About The Author

Ngo David

Power is Power