Trò chơi vương quyền – Phương Bắc và Gia tộc Stark
Tựa sách: Thế giới của Băng và Lửa (tựa gốc: The World of Ice & Fire)
Tác giả: George. R.R. Martin
Nhóm dịch: Bapstory.net
Tổ chức đặc biệt nhất toàn Bảy Vương Quốc là Đội Tuần Đêm, hội những người huynh đệ ăn thề đã phòng thủ Bức Tường suốt nhiều thế kỷ và thiên niên kỷ, được khai sinh sau thời kỳ Đêm Trường, một mùa đông kéo dài cả một thế hệ đã đem lũ Ngoại Nhân đến với những vương quốc của loài người và suýt nữa thì tận diệt họ.
Lịch sử của Đội Tuần Đêm rất dài. Những câu chuyện vẫn còn kể về những người kỵ sĩ áo đen của Bức Tường và những cái tên đầy cao quý của họ cho tới tận ngày nay. Nhưng Kỷ Nguyên Anh Hùng đã trôi qua từ lâu, và Ngoại Nhân đã không còn lộ diện suốt hàng ngàn năm, nếu như chúng quả thực có tồn tại.
Lâu đài đen và Bức tường
Và cứ thế, năm này qua năm khác, Đội Tuần Đêm bắt đầu suy tàn. Những ghi chép của chính họ đã chỉ ra rằng sự suy tàn này đã bắt đầu kể từ trước cả thời của Aegon Nhà Chinh Phục và những chị em của ông. Dù cho những huynh đệ áo đen của Đội Tuần Đêm vẫn bảo vệ những vương quốc của loài người một cách cao thượng nhất có thể, nhưng những hiểm họa họ phải đối mặt không còn đến từ Ngoại Nhân, phù thủy, người khổng lồ, greenseer, warg, kẻ biến hình, và những loại quái vật khác trong những huyền thoại và câu chuyện cổ tích cho trẻ con, mà là những tên man tộc hoang dã được vũ trang bởi rìu đá và gậy gộc; chắc chắn là rất tàn ác, nhưng cũng chỉ là con người, và không xứng với những chiến binh cao quý.
Tuy nhiên không phải thời nào cũng vậy. Dù cho những huyền thoại có chính xác hay không, thì rõ ràng rằng những người Tiền nhân và những đứa trẻ của rừng rậm (và thậm chí cả người khổng lồ, nếu chúng ta tin vào những lời ca của các ca sĩ) đã sợ hãi điều gì đó đủ nhiều đến mức buộc họ phải dựng lên Bức Tường. Và công trình vĩ đại này, đơn giản như chính nó, chỉ được nhắc đến như một trong những kỳ quan của thế giới. Có lẽ nền móng ban đầu của nó là bằng đá – các học sỹ vẫn có những quan điểm khác nhau về điều này – nhưng giờ đây tất cả những gì có thể thấy được từ khoảng cách cả trăm dặm chỉ là băng tuyết. Nguyên liệu được lấy từ những cái hồ quanh đó, Tiền nhân tạc từng tảng đá khổng lồ và vận chuyển chúng bằng những chiếc xe trượt tuyết đến Bức Tường, và xếp chúng lại từng tảng một. Giờ đây, hàng ngàn năm sau, Bức Tường vẫn đứng sừng sững, nơi cao nhất là hơn 700 feet (dù vậy chiều cao của bức tường là khác nhau trên suốt chiều dài hàng trăm dặm, khi nó trải dài băng qua những vùng đất khác nhau)
Huyền thoại kể lại rằng những người khổng lồ cũng giúp xây Bức Tường, bằng sức mạnh vĩ đại của mình, họ vần những tảng băng lớn vào vị trí. Có lẽ cũng có một chút sự thật trong câu chuyện này dù cho những câu chuyện mô tả những người khổng lồ to và khỏe hơn nhiều so với họ ngoài đời. Cũng những huyền thoại này kể rằng những đứa trẻ của rừng rậm – những người không hề tự mình xây những bức tường bằng đá hay băng – đã yểm những phép thuật của họ lên công trình này. Nhưng những câu chuyện kể, như mọi khi, luôn rất mơ hồ.
Bên dưới cái bóng của bức tường làm từ băng này, Đội Tuần Đêm đã dựng lên mười chín tòa thành – dù cho chúng trông không giống bất cứ tòa thành nào khác trên toàn Bảy Vương Quốc, vì chúng không hề có tường bao bọc hay bất kỳ công trình phòng thủ nào khác bảo vệ (bản thân Bức Tường đã là quá đủ để chống lại mọi mối hiểm họa tới từ phương Bắc, và Đội Tuần Đêm yên tâm rằng họ chẳng có kẻ thù nào ở phía Nam cả).
Vĩ đại nhất và cũng cổ xưa nhất trong số các tòa thành này là Nightfort, nơi đây đã bị bỏ hoang trong suốt hai trăm năm trở lại đây, khi Đội Tuần Đêm suy yếu, kích cỡ của nó trở nên quá to và quá tốn chi phí để bảo dưỡng. Các học sĩ từng phục vụ tại Nightfort trong thời gian nó vẫn còn được sử dụng đã khẳng định rằng tòa lâu đài đã được mở rộng ra rất nhiều lần trong suốt nhiều thế kỷ và phần nhỏ còn sót lại của phiên bản ban đầu nơi đây là những đường hầm rất sâu chui ra từ những tảng đá phía dưới chân lâu đài.
Tuy nhiên trong suốt hàng ngàn năm, nơi đây đã hiện diện như là nơi đóng quân chính của Đội Tuần Đêm, tòa Nightfort cũng lưu giữ rất nhiều những huyền thoại về bản thân nó, một vài trong số đó đã được ghi chép lại trong cuốn Những Người Canh Giữ Bức Tường (Watchers on the Wall) của Đại Học Sĩ Harmune. Những câu chuyện cổ xưa nhất đều có nhắc đến huyền thoại Vua Đêm (Night’s King), Tổng Chỉ Huy đời thứ mười ba của Hội Tuần Đêm, người đã bị cáo buộc rằng đã qua đêm với một ả phù thủy nhợt nhạt như một cái xác và sau đó tự tuyên bố mình là vua. Trong suốt mười ba năm, Vua Đêm cùng với “nữ hoàng xác sống” của mình đã cai trị cùng nhau, cho tới khi Vua Mùa Đông, Brandon Đập Nát (Brandon the Breaker) (người ta kể rằng liên minh với Vua Phía Bên Kia Bức Tường, Joramun) đến và hạ bệ ông ta. Từ đó về sau, ông cũng xóa sổ cái tên thật của Vua Đêm khỏi lịch sử.
Tại Citadel, các đại học sỹ cực lực phản bác những câu chuyện này – dù cho một vài người công nhận rằng từng có một Tổng Chỉ Huy có ý đồ tự gây dựng một vương quốc riêng của mình trong những ngày đầu gây dựng Đội Tuần Đêm. Một số người cho rằng có lẽ nữ hoàng xác sống là một người phụ nữ đến từ vùng Barrowland, một người con gái của Vua Barrow. Vua Đêm từng được gán cho rất nhiều cái tên khác nhau: Bolton, Woodfoot, Umber, Flint, Norrey hay thậm chí là Stark, tùy thuộc vào mỗi nơi mà câu chuyện này được kể. Cũng như tất cả những câu chuyện khác, nó phụ thuộc vào những thêm thắt của người kể sao cho câu chuyện nghe có vẻ thương tâm nhất.
Những tòa thành của Hội Tuần Đêm:
Còn hoạt động:
- Ảnh Tháp – The Shadow Tower
- Hắc Thành – Castle Black (giờ đây là nơi cư ngụ của Tổng chỉ huy Hội Tuần Đêm)
- Tháp canh phía Đông giáp biển – Eastwatch-by-the-sea
Đã bị bỏ hoang:
- Tháp canh phía Tây giáp cây cầu – Westwatch-by-the-Bridge
- Trạm phòng thủ của lính gác – Sentinel Stand
- Đồn Xám – Greyguard
- Thạch Môn – Stonedoor
- Đồi Tuyết Trắng – Hoarfrost Hill
- Dấu Băng – Icemark
- Dạ Thành – The Nightfort
- Hồ Sâu – Deeplake
- Cổng Nữ Hoàng – Queensgate (từng một thời được gọi là Cổng Tuyết – Snowgate cho tới khi được đặt lại tên nhân danh Nữ Hoàng Nhân Hậu Alysanne)
- Khiên Sồi – Oakenshield
- Tháp canh gỗ giáp hồ – Woodwatch-by-the-pool
- Sảnh Tang Tóc – Sable Hall
- Cổng Sương Muối – Rimegate
- Đồn Điền Dài – Long Barrow
- Những Ngọn Đuốc – Torches
- Đồn Lục – Greenguard
Đội Tuần Đêm, còn được biết đến như là hội chiến binh đầu tiên tại Bảy Vương Quốc (vì nhiệm vụ quan trọng nhất của các thành viên hội này là bảo vệ Bức Tường, và tất cả những kỹ năng họ được rèn luyện đều nhằm phục vụ cho nhiệm vụ này), đã chia những người huynh đệ ăn thề ra thành ba nhóm:
- Hầu cận: những người cung cấp thức ăn, quần áo cho Đội, và tất cả những nhu yếu phẩm cần thiết khác họ cần để chiến đấu.
- Thợ xây: những người đảm nhận nhiệm vụ bảo quản Bức Tưởng và những lâu đài.
- Kỵ sỹ: những người có nhiệm vụ mạo hiểm tiến vào những vùng đất hoang dã phía bên kia Bức Tường chiến đấu với dân man tộc.
Lãnh đạo họ là những sĩ quan chỉ huy cấp cao của Đội, đứng đầu trong số những người này là Tổng Chỉ Huy. Bản thân ông ta cũng được chỉ định thông qua bỏ phiếu: những thành viên của Đội Tuần Đêm, từng người một – từ những kẻ từng là ăn trộm mù chữ, đến những thành viên của những gia tộc lớn – đều sẽ bỏ phiếu cho người mà anh ta tin rằng sẽ có khả năng lãnh đạo mình. Khi một người có nhiều phiếu hơn, anh ta sẽ có quyền chỉ huy Đội Tuần Đêm cho tới khi anh ta chết. Đây là một truyền thống đã được Đội Tuần Đêm giữ gìn rất tốt, và những cố gắng để lật đổ nó (như khi Tổng Chỉ Huy Runcel Hightower có ý định trao Đội Tuần Đêm lại cho đứa con hoang của mình khoảng hơn 500 năm trước) đều không thể tồn tại lâu.
Đáng buồn thay, sự thật quan trọng nhất về Đội Tuần Đêm ngày nay là sự suy tàn. Họ từng một thời phụng sự một sứ mệnh cao cả. Nhưng cho dù Ngoại Nhân có thực sự tồn tại, thì chúng cũng đã không còn được nhìn thấy trong hàng ngàn năm qua và không còn là mối hiểm họa cho loài người. Chính dân man tộc phía bên kia Bức Tường mới là những mối nguy mà Đội Tuần Đêm phải đối mặt. Thế nhưng cả những vị Vua Phía Bên Kia Bức Tường lẫn dân man tộc cũng chưa bao giờ thực sự là mối hiểm họa cho những vương quốc của loài người.
Những chi phí khổng lồ cho việc duy trì Bức Tường và những thành viên bảo vệ nó càng ngày càng trở nên không thể chịu đựng nỗi. Ngày nay chỉ còn ba trong số những lâu đài của Đội Tuần Đêm còn có người cai quản, và Đội chỉ có kích cỡ bằng một phần mười so với thời Aegon và các chị em của ông đặt chân tới, thế nhưng cho dù với cái kích cỡ hiện tại, Đội Tuần Đêm vẫn bị coi là một gánh nặng.
Một số người đã tranh luận rằng Bức Tường là một nơi vô cùng thích hợp để loại bỏ những tên giết người, hiếp dâm, trộm cắp khỏi đế quốc, trong khi một số khác thì vẫn đặt câu hỏi về việc có nên trao vũ khí vào tay những kẻ như thế và huấn luyện chúng kỹ năng chiến đấu hay không? Những cuộc cướp bóc của dân man tộc thường được coi là những phiền toái hơn là những mối đe dọa, rất nhiều những người thông thái đã cho rằng tốt nhất là nên giải quyết vấn đề này bằng cách cho phép các vị Lãnh Chúa Phương Bắc mở rộng lãnh thổ sang phía bên kia Bức Tường và họ sẽ có thể đẩy lùi lũ man tộc.
Chỉ có duy nhất một sự thật rằng binh lính Phương Bắc vẫn rất tôn trọng Đội Tuần Đêm mà nhờ đó mới giúp cho Đội còn tồn tại, và phần lớn lương thực nuôi sống những hắc huynh đệ của Hắc Thành, Ảnh Tháp, và Trạm gác phía Tây giáp biển không hề đến từ vùng The Gift, mà từ những món quà hàng năm mà những Lãnh Chúa Phương Bắc gửi đến Bức Tường như một biểu trưng cho sự ủng hộ của họ.